"Chúng ta đi nhà bác cả," Trình Xuân Nha nói. "Chưa đến ngày về thăm nhà mẹ đẻ, sao có thể về nhà em được."
Nói rồi, mắt Trình Xuân Nha lập tức đỏ hoe, bộ dạng tủi thân như đứa nhỏ đáng thương.
Trâu Yêu Muội bị anh làm cho ngẩn người.
"Ôi chao! Xuân Nha, cháu làm sao thế!" Một bà thím bước nhanh tới, miệng nói lời quan tâm nhưng mắt lại lấp lánh sự tò mò. "Cha mẹ cháu lại làm cháu chịu ấm ức rồi à?"
"Haizz! Đứa bé này thật đáng thương. Thím nghe nói, cha mẹ cháu còn ra tay đ.á.n.h cháu tàn nhẫn lắm phải không?" Bà thím nhìn vết thương băng bó trên trán Trình Xuân Nha, mặt đầy thương cảm.
"Hổ dữ còn không ăn thịt con, thế mà cha mẹ cháu còn độc ác hơn cả cầm thú!"
"Phải rồi, giờ này hai vợ chồng ra khỏi nhà, chẳng lẽ cha mẹ cháu ngay cả cơm cũng không cho ăn, giữa trưa mà nhẫn tâm đuổi hai đứa đi sao?"
"Thím ơi, thím đừng nói nữa," nước mắt Trình Xuân Nha chực trào trong hốc mắt. "Con cũng không biết con sai ở đâu, sao cha mẹ lại đối xử với đứa con trai này như vậy. Chẳng lẽ con còn chưa đủ hiếu thuận sao?"
"Đương nhiên, cha mẹ có làm khó con thế nào con cũng không oán trách. Dù có lấy cả mạng con, con cũng không hận họ. Ai bảo họ sinh con, nuôi con"
"Nhưng sao lại đối xử với Yêu Muội như thế, muốn ép cô ấy đến đường c.h.ế.t? Nếu thật sự không đồng ý cho con cưới Yêu Muội, thì từ đầu cứ dứt khoát phản đối là được. Sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/4802231/chuong-852.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.