"Thôi thì tin anh một lần vậy," mẹ Triệu rốt cuộc cũng không thật sự muốn con gái ly hôn, nên khi dạy dỗ con rể cũng không dám quá nặng lời, “Như Trân đang ở trong phòng của bố mẹ, anh mau vào đó an ủi nó đi."
"“Ôi dào! Con bé hôm qua bị doạ sợ hãi đến nỗi đến giờ vẫn trùm kín chăn không chịu ló ra."
"Con biết rồi, mẹ." Trình Xuân Mục nhìn thoáng qua con gái đang chơi với đứa cháu bên nhà vợ, rồi bước vào phòng bố mẹ vợ.
"Như Trân," Trình Xuân Mục ngồi xuống giường, kéo chăn ra khỏi người vợ. "Trời nóng thế này, sao em lại đắp chăn ngủ thế?"
"A!" Chăn vừa bị kéo ra, Triệu Như Trân liền hét toáng lên. Thấy chồng, cô ta lập tức nắm lấy tay, hoảng hốt hỏi: "Xuân Mục, con yêu quái trong nhà đâu rồi? Nó đi rồi phải không?"
Chắc chắn là như vậy, nếu không chồng cô ta sao có thể bình an vô sự, không bị yêu quái ăn thịt.
"Chưa đi," Trình Xuân Mục nói. "Nhưng cũng sắp rồi. Con yêu quái đó đã đăng ký đi xuống nông thôn, sẽ không ở nhà chúng ta được mấy ngày nữa đâu."
"Anh nói thật không?" Triệu Như Trân nghi ngờ. "Đó là yêu quái đấy, yêu quái cũng biết nói lý sao?"
Sau đó, Triệu Như Trân buông tay Trình Xuân Mục ra, vẻ mặt càng thêm hoảng sợ: "Anh... anh không phải là con yêu quái đó biến thành đấy chứ!"
"Đại tiên, con xin quỳ lạy người," Triệu Như Trân vội vàng đứng dậy quỳ xuống trước mặt Trình Xuân Mục. "Người muốn ăn thịt thì cứ ăn Trình Xuân Mục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/4802204/chuong-825.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.