Nhìn vẻ mặt bất an của Quách Băng Thúy, Trình Xuân Diệu đoán ngay cô đang lo lắng điều gì: "Yên tâm đi! Trong lòng anh, em thế nào anh cũng yêu."
Quách Băng Thúy mỉm cười ngại ngùng rồi lườm Trình Xuân Diệu một cái. Cái người đàn ông không biết xấu hổ này, nói chuyện cũng không biết chọn thời điểm gì cả. Trước mặt bao nhiêu người mà dám nói ra những lời đó, anh không thấy ngượng, cô lại thấy ngượng thay cho anh ta.
"“Tôi nói này chị dâu cả," Trình Xuân Diệu ngồi xổm xuống trước mặt Triệu Như Trân. "Lâu rồi không gặp, chị cũng gan to rồi nhỉ? "Nếu hôm nay không phải tình cờ tôi về, thì chẳng phải chị định thừa cơ đ.á.n.h c.h.ế.t mẹ chồng và em chồng, để rồi một mình chị ở nhà họ Trình này làm mưa làm gió rồi còn gì."
"Trình Xuân Diệu, cái thằng trời đ.á.n.h nhà mày!" Triệu Như Trân nghiến răng nghiến lợi, hai tay vẫn ôm bụng, vẻ mặt đau đớn. "Tao là chị dâu mày mà mày lại ra tay nặng với tao như vậy. Mày còn coi anh cả ra gì nữa không?"
"Chậc!" Trình Xuân Diệu khinh khỉnh hừ một tiếng. "Tôi còn đ.á.n.h cả thằng khốn Trình Xuân Mục đó, thì đ.á.n.h chị cũng là chuyện bình thường thôi mà."
Nói xong, Trình Xuân Diệu không thèm để ý đến Triệu Như Trân nữa, đứng dậy đi đến trước mặt mẹ Triệu.
Bà Triệu lúc này cũng đang nằm dưới đất, miệng không ngừng rên rỉ.
"Bà già c.h.ế.t tiệt, bà cũng giỏi gớm nhỉ?" Trình Xuân Diệu nhấc chân đá một cái lên người bà ta, nhưng cố ý giữ sức, không ra tay quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/4802195/chuong-816.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.