"Ra là vậy!" Ông Cát nhìn Trình Xuân Mục với vẻ khinh bỉ. "Đúng là thứ mất mặt! Có gan đ.á.n.h vợ nhưng lại không có gan gánh hậu quả. Không dám chịu trách nhiệm thì thôi, lại còn đẩy cả mẹ ruột ra chắn thay."
"Thế nào, mày mong mẹ mày c.h.ế.t lắm sao? Nếu đã vậy thì còn chờ gì nữa, đi mua sẵn cái quan tài về đi."
"Như vậy lúc mày về nhà, có thể kịp chôn cất mẹ mày."
"Mẹ, để anh cả đi đi!" Lúc này, Trình Xuân Nha từ trong nhà đi ra. "Dù sao người nhà chị dâu cả không dạy dỗ anh ấy một trận, tuyệt đối sẽ không dễ dàng bỏ qua."
"Tránh được mồng một thì không tránh được ngày rằm. Anh cả dù hôm nay có trốn được, thì lúc đi làm anh ấy có thể trốn được không?"
"Mẹ cứ chờ mà xem! Nếu người nhà chị dâu cả đến mà không tìm được người, ngày mai chắc chắn họ sẽ đến tận đơn vị của anh ấy."
"Trình Xuân Nha!" Trình Xuân Mục nghiến răng, bước xuống xe, chống chân chống để xe sang một bên. Tao đ.á.n.h chị dâu mày, chẳng phải cũng tại mày sao? Nếu không phải vì mày, tao có đ.á.n.h vợ tao không?"
"Với lại, tao là người duy nhất đ.á.n.h nó chắc? Mẹ với mày chẳng lẽ chưa từng ra tay với Triệu Như Trân?"
"Mẹ này," Trình Xuân Mục mỉa mai nhìn mẹ. "Hôm trước mẹ đ.á.n.h con dâu, chẳng phải cũng rất sướng tay lắm sao."
"Bây giờ thì sao? Biết Triệu Như Trân về mách với nhà mẹ đẻ, biết người nhà cô ta sẽ đến làm loạn, mẹ sợ rồi đúng không?"
"Con thấy ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/4802191/chuong-812.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.