Sau khi mẹ Trình nói xong, bà để con gái dìu vào phòng.
"Rầm!"
Nhìn cánh cửa phòng mẹ chồng đóng lại, Triệu Như Trân lộ vẻ mặt suy sụp nhìn chồng: "Anh xem đi Trình Xuân Mục, em không khỏi nghi ngờ có phải mẹ nhặt anh về nuôi không, nếu không thì sao bà ấy lại tàn nhẫn vô tình như vậy?"
"Đủ rồi!" Trình Xuân Mục giận dữ nói. "Bây giờ tâm trạng tôi không tốt, tốt nhất cô đừng chọc giận tôi, nếu không xem tôi có đ.á.n.h c.h.ế.t cô không."
Triệu Như Trân lập tức òa khóc: "Trình Xuân Mục, cái đồ đàn ông c.h.ế.t tiệt vô lương tâm nhà anh, chỉ giỏi bắt nạt vợ thôi sao? Tôi thật xui xẻo tám đời mới lấy phải người đàn ông vô dụng như anh."
"Chát chát!"
Trình Xuân Mục không kìm được nữa, tát Triệu Như Trân hai cái. "Đúng vậy, tôi chính là kẻ vô dụng, chỉ giỏi ra oai với vợ thôi. Nếu cô chê, thì cứ ly hôn rồi tìm người khác mà lấy, cũng đỡ phải chịu uất ức khi sống với một người đàn ông như vậy."
"Anh dám đ.á.n.h tôi!" Triệu Như Trân ôm mặt đau đớn. "Trình Xuân Mục, cái đồ đàn ông c.h.ế.t tiệt vô lương tâm nhà anh, anh dám đ.á.n.h tôi!"
Trình Xuân Mục lúc này đã hơi hối hận, dù sao mấy người anh vợ không phải dạng vừa. Nhưng lỡ đ.á.n.h rồi, anh ta hối hận cũng vô dụng. "Mẹ kiếp, cô còn muốn ăn đòn hả? Thử la thêm một tiếng nữa xem, xem hôm nay tôi có đ.á.n.h c.h.ế.t cô không."
"Hu hu!" Triệu Như Trân khóc nức nở, rồi chạy lên lầu.
"Anh cả, sao anh lại đ.á.n.h chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/4802185/chuong-806.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.