Trưởng thôn và đội trưởng nhìn thấy mái tóc đã bạc trắng hoàn toàn của Lữ Thổ Kiều cùng với t.h.i t.h.ể của Lữ Đại Sơn trong lòng ông, họ sợ hãi đến mức c.h.ế.t lặng.
Xem ra đại tiên không hề lừa họ!
Nếu không chuộc tội, thì kết cục chờ đợi họ có thể là sau khi c.h.ế.t sẽ đầu thai vào súc vật, đời đời kiếp kiếp làm súc vật mặc người ta xẻ mổ.
"Haha!" Trình Xuân Nha bật cười. "Không phải đại tiên này không muốn giúp ngươi mà là tội lỗi ngươi gây ra quá nặng, ta dù muốn giúp cũng không được. Ai bảo ngươi đã tự tay bóp c.h.ế.t cháu ruột của mình?"
"Nhưng..."
Đôi mắt Lữ Thổ Kiều vốn đã u ám, lập tức lóe lên tia sáng: "Thế nào? Xin đại tiên ra tay giúp đỡ, chỉ cho con một con đường sống!"
"Một số tội lỗi nếu có thể chuộc tội khi còn sống, thì có thể giảm bớt sự phán xét của Diêm Vương sau khi c.h.ế.t. G.i.ế.c người thì phải đền mạng, chỉ là xem ngươi có đủ dũng khí để tự thú hay không thôi!"
Đôi mắt của Lữ Thổ Kiều lại u ám trở lại. Sống được thì ai mà muốn c.h.ế.t? Ông ta dù đã có tuổi nhưng vẫn không muốn c.h.ế.t.
"Đây là con đường sống duy nhất mà đại tiên ta có thể chỉ cho ngươi. Còn việc có nghe hay không, thì chỉ có thể xem lựa chọn của chính ngươi."
"Là chọn liều mình một phen giảm bớt tội lỗi cho bản thân, hay là chờ sau khi c.h.ế.t phải chịu sự trừng phạt nghiêm khắc nhất, đời đời kiếp kiếp không được an lành?"
"Còn các ngươi cũng vậy,"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/4802161/chuong-782.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.