Đừng tưởng rằng những đứa trẻ hư là không thể dạy được, chúng chỉ là chưa bị đ.á.n.h cho sợ mà thôi. Nếu thật sự đã sợ rồi, thì sẽ ngoan ngoãn như cún con.
"Đại tiên, tay con mỏi rồi, con không đ.ấ.m bóp nữa có được không?" Lữ Đại Sơn ấm ức nhìn Trình Xuân Nha nói, không dám coi con yêu quái trước mặt là mẹ mình nữa.
"Mày dám dừng lại thử xem?" Lữ Đại Hà hung hăng nhìn Lữ Đại Sơn. "Nếu mày dám dừng lại, xem tao có đ.á.n.h c.h.ế.t mày không!"
Miệng nói thì hung dữ, nhưng trong lòng Lữ Đại Hà lúc này đang khóc như mưa. Cầm quạt quạt liên tục, tay Lữ Đại Hà đã mỏi đến mức muốn rụng rời.
"Ừm! Đại Hà làm rất tốt," Trình Xuân Nha cười hài lòng nói. "Từ nay về sau, thằng nhóc Lữ Đại Sơn này giao cho ngươi dạy dỗ. Không cần để ý nó nhỏ tuổi, chỉ cần không nghe lời, ngươi cứ đ.á.n.h c.h.ế.t cho ta."
"Có đ.á.n.h c.h.ế.t cũng không sao, có đại tiên chống lưng, xem ai dám làm gì ngươi?"
Lữ Đại Hà lập tức cảm thấy oai phong hẳn lên, khuôn mặt nhỏ nhắn đầy tự hào. Xem ra trong nhà có một con yêu quái cũng không tồi. Ít nhất thì cậu ta có thể đ.á.n.h Lữ Đại Sơn bất cứ lúc nào mình muốn mà không cần phải sợ ông bà nội nữa.
Lữ Đại Sơn càng thêm tủi thân, nước mắt sắp rơi ra. Sao ông bà nội vẫn chưa về? Nếu họ không về, nó sẽ bị bắt nạt đến c.h.ế.t mất.
Trong cái đầu nhỏ của Lữ Đại Sơn, nó vẫn luôn nghĩ rằng khi ông bà nội về, mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/4802155/chuong-776.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.