"Chính ông nói đấy, tôi không nói như vậy," mẹ Trình cười khẩy. "Còn nữa, ông có nghe những gì tôi vừa nói không?"
"Bà già đó và cả con ranh Trình Xuân Nha đâu rồi?" Mẹ Trình nhìn xung quanh. "Tức c.h.ế.t tôi rồi, kiểu gì cũng phải bắt bà già đó nhả tiền ra."
"Hừ! Cầm tiền của chúng ta đi mua đồng hồ cho con ranh Trình Xuân Nha, đúng là bà già. Sao bà ta không c.h.ế.t sớm đi cho đỡ ngứa mắt."
"Chát!"
Cha Trình không thể nhịn được nữa, tát vợ một cái, rồi hét lớn: "Ly hôn, Diệp Thư Phân, cuộc sống này không thể tiếp tục được nữa, chúng ta đi ly hôn ngay bây giờ."
Mẹ Trình ôm mặt, trừng mắt nhìn cha Trình: "Ông dám đánh tôi? Đồ đàn ông bạc bẽo, ông dám đánh tôi?"
"Tôi đánh đấy," cha Trình cứng rắn nói. "Tôi biết bà luôn khinh thường tôi, khinh thường một người từ nông thôn như tôi. Nếu không thì bà đã không coi mẹ tôi ra gì."
"Vậy tôi không hiểu, nếu bà khinh thường tôi đến vậy, thì tại sao lại kết hôn với tôi?"
"Diệp Thư Phân, tôi đã chịu đựng bà đủ rồi, những năm qua tôi sắp bị bà làm cho phát điên rồi."
"Ly hôn, lần này tôi nhất định phải ly hôn với bà. Bà không phải đã nói nói có mẹ tôi thì không có bà sao?"
"Vậy được, tôi sẽ thành toàn cho bà. Bây giờ chúng ta về nhà lấy giấy kết hôn, hôm nay sẽ ly hôn."
"Ông nằm mơ đi," lần này mẹ Trình có chút hoảng sợ, dù sao bà ta cũng đã lớn tuổi, làm sao có thể chấp nhận ly hôn. "Đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/4802120/chuong-741.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.