Trình Phi Vĩ bĩu môi, vẻ mặt không phục.
"Sao, con còn không phục à?" Trình Xuân Nha búng nhẹ lên trán con. "Thằng nhóc này, bây giờ giỏi giang rồi đúng không? Dám không phục mẹ hả?"
"Mẹ thật quá đáng," Trình Phi Vĩ trách móc. "Tại sao con không được đi trêu chim với chú ấy? Chú ấy có nói là không được đâu."
"Dù sao con cũng không quan tâm, con cứ phải đi trêu chim với chú ấy. Các bạn nhỏ khác đều có cha đưa đi bơi, chỉ có con là không. Mà điều quan trọng nhất là mẹ không đưa con đi bơi được, lần trước mẹ đưa con lên núi thì lại gặp chú ấy."
"Thế là chuyện đi bơi của con hỏng bét. Vậy tại sao con không thể đi trêu chim với chú ấy? Chú ấy đã làm hỏng chuyện đi bơi của con thì chú ấy phải có trách nhiệm bơi cùng con, cùng con ra sông trêu chim."
Trình Xuân Nha không biết nói gì.
Có vẻ như người cha thực sự rất quan trọng với một đứa trẻ.
Nhưng cô cũng không còn cách nào khác.
Cô và Bạch Kính Đào không thể nào quay lại được.
Hơn nữa, Bạch Kính Đào có lẽ đã tái hôn rồi.
Bạch Kính Đào, người mà Trình Xuân Nha đoán đã tái hôn, lúc này đang đứng đối diện với Trình Điềm Tuyết.
"Trình Điềm Tuyết, cô đừng có được đằng chân lân đằng đầu được không?" Bạch Kính Đào tức giận nhìn Trình Điềm Tuyết. "Ai cho phép cô đến chờ tôi ở cơ quan? Cô làm vậy là muốn người khác hiểu lầm mối quan hệ của chúng ta sao?"
Bạch Kính Đào gần đây cảm thấy vô cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/4802101/chuong-722.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.