Trình Điềm Tuyết có cảm giác như mọi thứ xung quanh đang sụp đổ: "Ly hôn rồi? Chị ấy về quê rồi?"
"Cái... cái này sao có thể?" Trình Điềm Tuyết không tin Trình Xuân Nha thực sự đã ly hôn.
Cô ta nghĩ rằng Trình Xuân Nha thích Bạch Kính Đào, nếu không đã không nhảy vào cái bẫy mà cô ta đã giăng ra.
Vậy nên, Trình Điềm Tuyết không thể chấp nhận được chuyện Trình Xuân Nha và Bạch Kính Đào đã ly hôn, lại còn về quê.
"Sao lại không thể?" Bạch Kính Đào cười khẩy. "À, chắc cô thất vọng lắm nhỉ? Chị cô không thâm sâu như cô nghĩ đâu. Cô ấy từ đầu đến cuối chưa từng có ý gì với tôi cả."
"Tại sao?" Trình Điềm Tuyết chất vấn Bạch Kính Đào. "Tại sao anh và chị em ly hôn mà không nói với gia đình em một tiếng? Chẳng lẽ..."
Trình Điềm Tuyết trở nên giận dữ: "Anh Kính Đào, có phải anh đã ép chị em ly hôn sau đó đuổi chị ấy ra khỏi nhà không?"
Chắc chắn là như vậy.
Con nhỏ Trình Xuân Nha đó thích Bạch Kính Đào như thế, sao có thể chủ động ly hôn được? Trình Điềm Tuyết không chấp nhận sự thật rằng mọi mưu tính của mình với Trình Xuân Nha cuối cùng lại trở thành trò lố bịch.
"Trình Điềm Tuyết, nếu cô nghĩ như vậy sẽ cảm thấy dễ chịu hơn thì cứ cho là vậy đi. Là tôi đã ép chị cô ly hôn, là tôi đã đuổi chị cô ra khỏi nhà." Nói rồi, Bạch Kính Đào mỉa mai: "Còn tại sao tôi ly hôn với chị cô mà không nói với gia đình cô à? Lạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/4802088/chuong-709.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.