“Anh muốn ly hôn với tôi?” Trần Hiểu Sở không thể tin nổi, nước mắt cô ta liền rơi xuống, “Mặc Ngôn, anh cái người đàn ông vô lương tâm này, tôi đây bụng đang mang con của anh, anh lại muốn ly hôn với tôi!”
Mặc dù trong lòng hối hận.
Nhưng Trần Hiểu Sở căn bản chưa từng nghĩ đến chuyện ly hôn.
Dù sao danh tiếng của cô ta đã thối nát rồi, nếu ly hôn thì chẳng phải cô ta càng không còn mặt mũi làm người sao.
Với lại, vì chuyện cô ta kết hôn mà bỏ học, đã khiến cha mẹ không nhận cô ta là con gái nữa rồi.
Điều này tương đương với việc nếu cô ta ly hôn, thì sẽ hoàn toàn không có nơi nào để đi.
Về chuyện kết hôn với Mặc Ngôn, Trần Hiểu Sở đã viết thư về nhà, còn nói chuyện bị nhà trường đuổi học là do cô ta tự mình muốn thôi học.
Ban đầu cứ nghĩ cha mẹ nhiều nhất cũng chỉ giận cô ta thôi, nhưng không ngờ cha mẹ lại nhẫn tâm đoạn tuyệt quan hệ với cô ta.
“Đúng, tôi vô lương tâm,” Mặc Ngôn tức giận nói, “Nhưng tôi có thể làm gì? Cô mỗi ngày gây rối như vậy, cô nghĩ cuộc sống của chúng ta còn có thể tiếp tục nữa không?”
“Tôi nói cho cô biết Trần Hiểu Sở, nếu cô không muốn ly hôn thì hãy yên tĩnh một chút, bằng không cuộc sống của chúng ta thật sự không cần phải tiếp tục nữa đâu.”
Vừa dứt lời, Mặc Ngôn không thèm để ý đến Trần Hiểu Sở nữa, dù sao thời gian anh ta về không nhiều, phải nhanh chóng nấu cơm mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/4801989/chuong-610.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.