Nhìn Kha Hạo đi bên cạnh, Trình Xuân Nha cau mày khó chịu: "Tránh xa tôi ra, nhìn anh là thấy phiền rồi."
"Đường núi đâu phải của nhà cô, tôi muốn đi thế nào thì đi, cô quản được sao?" Kha Hạo cố tình chọc tức: "Hừ! Cô tưởng chỉ mình cô thấy tôi phiền thôi à!"
"Thật ra tôi cũng vậy thôi, tôi còn chưa nói gì mà cô đã vu khống tôi rồi. Làm người không phải thế đâu, nếu cô thật sự thấy tôi khó chịu mà không muốn chịu đựng tôi thì cô tự đi xa ra đi! Tôi có cản cô đâu."
Trình Xuân Nha dừng lại, nhìn Kha Hạo với vẻ mặt lạnh tanh: "Đừng có thử thách sự kiên nhẫn của tôi, không thì tôi sẽ g.i.ế.c anh đó."
Trình Xuân Nha không phải là người tùy tiện sát hại người vô tội.
Nhưng nếu Kha Hạo cứ tiếp tục chọc tức cô, Trình Xuân Nha nghĩ rằng g.i.ế.c c.h.ế.t anh ta cũng không phải là không thể.
Kha Hạo lộ vẻ kinh hãi.
Anh ta không phải bị lời nói của Trình Xuân Nha dọa sợ.
"Cẩn thận!" Kha Hạo nhanh chóng đẩy Trình Xuân Nha ra.
Ngay sau đó, con rắn độc từ trên cây phía sau Trình Xuân Nha lao tới, răng nanh sắc nhọn của nó cắm thẳng vào vai Kha Hạo.
Trình Xuân Nha vội vàng giật con rắn độc ra khỏi người Kha Hạo, nhanh chóng ném nó đi thật xa.
Kha Hạo đau đớn ngồi bệt xuống đất: "Tôi biết mà, đi với cô kiểu gì cũng gặp chuyện chẳng lành. Xong rồi, tôi mới có hai mươi hai tuổi, không ngờ lại c.h.ế.t yểu vì cô."
"Thôi được rồi, bớt nói đi!" Trình Xuân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/4801891/chuong-512.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.