Trở lại thế giới nhỏ.
Hoa tuyết bay bay...
Đương nhiên, không có hoa tuyết.
Nhưng thời tiết âm u lạnh lẽo ở phía Nam cũng có thể làm người ta c.h.ế.t cóng.
Sắp c.h.ế.t cóng rồi!
Cô ấy sẽ không bị đóng băng đến c.h.ế.t chứ!
Kéo kéo cái áo bông rách trên người...
Thực ra cũng không thể gọi là áo bông rách, áo bông rách của người ta ít nhất bên trong còn có bông.
Nhưng cái áo bông rách trên người cô ấy, bên trong lại nhồi bông vụn, chút nào cũng không giữ ấm!
Haizz! Nếu dị năng hệ lửa của cô ấy còn thì tốt biết mấy.
Hả? Vẻ mặt Trình Xuân Nha trở nên ngạc nhiên.
Dị năng từ thế giới trước của cô ấy vậy mà cũng theo đến.
“Hệ Thống, Hệ Thống, chuyện này là sao vậy? Tại sao dị năng hệ lửa từ thế giới trước của ta không biến mất?” Trình Xuân Nha lập tức gọi Hệ Thống.
Giọng của Hệ Thống nhanh chóng xuất hiện: “Vì cô ở thế giới trước đã kiếm được chút công đức, theo quy định của Hệ Thống Chủ Thần, nếu Ký Chủ có thể kiếm được công đức ở tiểu thế giới, thì có thể vĩnh viễn ràng buộc năng lực có được ở tiểu thế giới đó.”
“A!” Trình Xuân Nha ngạc nhiên, tuy dị năng hệ lửa ở tiểu thế giới bình thường không có ích lợi gì, nhưng lợi ích thì ai lại chê nhiều chứ, “Thì ra còn có chuyện tốt như vậy.”
“Hệ Thống à! Tiểu muội thực sự quá cảm tạ ngươi rồi, nếu không phải ngươi ném ta đến mạt thế, thì ta cũng không thể nhặt được món hời lớn như vậy.”
Trình Xuân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/4801862/chuong-483.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.