Vậy nên! Cách tốt nhất là để Trình Xuân Nha tiếp tục ở lại nhà họ Hàn mà làm trâu làm ngựa, còn con trai và Diệp Tố Viện cứ việc lên thành phố sống những ngày tháng sung sướng của họ.
Về phần hai ông bà già họ.
Sau này nếu nhớ con trai thì cứ dẫn cháu nội lên thành phố ở vài ngày, như vậy sẽ không khiến con trai ở giữa khó xử, cũng đỡ phải khiến con trai phát điên thì không hay rồi.
Thật ra mẹ Hàn muốn cùng con trai lên thành phố sống, nhưng cảnh tượng tối qua vẫn còn hiện rõ mồn một! Nếu không phải con trai lấy đầu đ.â.m vào tường, bà ấy cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua cho Diệp Tố Viện đâu.
Vì vậy! Mẹ Hàn còn có thể làm gì, bà ấy chỉ có một đứa con trai, nên cũng đành phải nhẫn nhịn vậy.
Nếu Trình Xuân Nha có thể quay về nhà này, bà ấy cũng không nhất thiết phải lên thành phố sống cùng con trai nữa.
Cha Hàn trừng mắt dữ tợn nhìn vợ.
Cái con đàn bà thối không có não! Cũng không nhìn xem bây giờ là lúc nào, bây giờ quan trọng nhất là phải dỗ ngọt Trình Xuân Nha về nhà, chứ không phải lúc để ra oai mẹ chồng!
“Xuân Nha, con còn không rõ bản tính của mẹ con sao?” Cha Hàn nhìn Trình Xuân Nha nói, “Đừng so đo với mẹ con, cái miệng của mẹ con nó là cái tật đó, nếu cứ so đo với bà ấy thì chẳng phải sẽ bị tức c.h.ế.t sao!”
Mẹ Hàn bĩu môi, rất không hài lòng với lời nói của chồng, nhưng rốt cuộc cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/4801744/chuong-365.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.