“Hừ! Bà phải biết, cả cái gia sản này đều do một tay tôi làm lụng mà có. Tôi không lấy đi hết đã là đại từ đại bi lắm rồi đấy!”
“Còn nữa!” Trình Xuân Nha liếc nhìn Hàn Tín Quốc và Diệp Tố Viện cũng vừa từ trong nhà bước ra, “Các người sắp sửa theo con trai lên thành phố sống sung sướng rồi, cần gì phải tiếc rẻ mấy thứ lặt vặt trong nhà này nữa?”
“Đừng có đến lúc đó lại tay xách nách mang, cái gì cũng không nỡ vứt bỏ, mang tất tật lên thành phố mà làm mất mặt con trai các người! Con trai các người bây giờ ít nhiều cũng là quan chức, không thể để mất thể diện được đâu đấy!”
“Hàn Tín Quốc!” Diệp Tố Viện kích động nhìn Hàn Tín Quốc nói, “Chúng ta đã nói rõ rồi, sẽ để cha mẹ anh ở lại quê nhà, không sống cùng chúng ta.”
Mẹ Hàn nghe lời Diệp Tố Viện nói, lập tức quên béng chuyện cãi nhau với Trình Xuân Nha, liền quay sang mắng chửi Diệp Tố Viện: “Cô nói gì? Không để con trai tôi sống cùng chúng tôi sao?”
“Cái con hồ ly tinh c.h.ế.t tiệt này, cô dám xúi giục con trai tôi một câu nữa thử xem, xem tôi có xé nát miệng cô không!”
“Cái gì mà xúi giục với không xúi giục?” Diệp Tố Viện lập tức phản bác, “Khi tôi và Hàn Tín Quốc kết hôn, chúng tôi đã nói rõ rồi.”
“Sau khi kết hôn sẽ không sống cùng cha mẹ chồng, huống hồ căn nhà ở thành phố của chúng tôi nhỏ như vậy, làm sao mà chứa được nhiều người như vậy.”
“Hàn Tín Quốc!” Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/4801740/chuong-361.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.