“Tôi nói xằng bậy!” Hứa Ngụy Viễn cười khổ, “Vậy thì cô cứ đưa ra bằng chứng đi, chứng minh là tôi đẩy cô xuống sông!”
“Tôi…” Yến Hồng lấy đâu ra bằng chứng chứ! “Thế nào, không nói được gì rồi chứ!” Hứa Ngụy Viễn cười khẩy, “Đồng chí Yến Hồng, rốt cuộc là tôi xung khắc với cô, hay là đã đắc tội gì với cô, sao cứ gặp cô là không có chuyện tốt!”
“Hôm nay nhảy xuống sông cứu cô, tôi là đang gánh vác rủi ro rất lớn, nhưng dù vậy, tôi vẫn kiên quyết không hối hận mà nhảy xuống sông cứu cô!”
“Nhưng không ngờ cái tay vừa chạm vào cô, liền trực tiếp bị cô nhấn xuống nước, may mà tôi mạng lớn, bằng không bây giờ tôi có phải đã là một t.h.i t.h.ể rồi không!”
“Yến Hồng à! Có phải cô đã hiểu lầm gì thanh niên trí thức Hứa rồi không?” Có người dân làng nhìn Yến Hồng hỏi.
“Đúng vậy! Yến Hồng, cái này có phải có hiểu lầm gì không!” Lại có người hỏi.
“Tôi… tôi…” Yến Hồng tức đến mức không nói nên lời, cô ấy bây giờ cảm thấy mình thật sự trăm miệng khó cãi!
“Thanh niên trí thức Hứa, xin lỗi anh!” Trưởng thôn vội vàng kéo Hứa Ngụy Viễn dậy khỏi đất, “Đều là tại con gái nhà tôi ý thức phòng bị quá mạnh, mới dẫn đến hiểu lầm như vậy, mong thanh niên trí thức Hứa rộng lượng, đừng chấp nhặt với Yến Hồng nhà tôi!”
“Cha…”
“Mày im miệng cho tao!” Trưởng thôn hằn học lườm con gái, “Lát nữa tao sẽ tính sổ với mày!”
“Thanh niên trí thức Hứa!” Trưởng thôn lập tức lại nhìn Hứa Ngụy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/4801720/chuong-341.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.