Yến Hồng và Trình Xuân Nha nhìn nhau.
Haizz! Chẳng cần nói gì nữa, đều là những người đồng cảnh ngộ mà! Khi Khang Hà về đến nhà vào buổi tối, đã cằn nhằn con gái một trận thật đã.
“Mẹ, mẹ đừng nói nữa mà, tai con sắp đóng kén rồi đây này!” Trình Xuân Nha bất lực nói, “Con biết lỗi rồi, được chưa! Vậy nên xin mẹ đấy, đừng nói nữa có được không!”
“Xuân Nha, thím cũng là lo cho cô thôi!” Trần Vân Lan nói, “Em không biết đâu, buổi trưa em không về ăn cơm, thím lo cho em đến mức nào đâu, chỉ sợ em ở ngoài bị đói bụng mà đổ bệnh!”
“Con bé c.h.ế.t tiệt vô lương tâm!” Khang Hà mạnh tay chỉ vào trán con gái, “Sau này sẽ không quản con nữa đâu, mẹ thật sự là ăn no rửng mỡ không có việc gì làm, mới lo cho cái con bé c.h.ế.t tiệt này!”
“Thôi được rồi, thôi được rồi, con thật sự biết lỗi rồi mà!” Trình Xuân Nha làm nũng nói, “Mẹ, sau này mẹ không được bỏ mặc con đâu nhé, con của mẹ là cục vàng, con gái mẹ đây trong lòng rõ lắm!”
“Thật là lười không muốn để ý đến con!” Khang Hà bị chọc cười, “Cha con họ cũng sắp về rồi, mẹ phải nhanh đi nấu cơm, lười để ý đến cái con bé c.h.ế.t tiệt này!”
Nhìn Khang Hà đi vào bếp, Trần Vân Lan cũng vội vàng đi theo.
“Haizz!” Trình Xuân Nha thở dài một tiếng, cuối cùng cũng qua ải rồi, cô ấy thật sự quá khó khăn!
Buổi tối, Trình Xuân Tường và Trần Vân Lan lại ra ngoài đi biển.
Yến Chu Vũ lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/4801713/chuong-334.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.