“Con cứ ở nhà dưỡng thân cho tốt, tranh thủ sớm sinh cho họ một đứa cháu trai mũm mĩm mới là chuyện chính.”
“Xuân Nha, con mau nói với mẹ đi, cha chồng con hôm qua đi huyện mua cả một bao bột mì trắng lớn như vậy, có phải là để bồi bổ thân thể cho con ăn không?”
Thực ra, mẹ Trình hôm nay chính là vì bao bột mì trắng đó mà đến.
Tối qua sau khi bà ấy biết được cha Hàn mua một bao bột mì trắng lớn, lòng bà ấy cứ như có kiến bò, nếu không kiếm chác được chút lợi lộc, bà ấy cứ cảm thấy như có một chướng ngại vật không thể vượt qua.
Cho nên! Sáng nay ở trên đồng nghe người khác nói lời của mẹ Hàn, mẹ Trình lập tức xin nghỉ phép đến tìm con gái.
“Mẹ, mẹ nghĩ con gái mẹ có cái phúc phần ăn bột mì trắng đó sao?” Trình Xuân Nha cười lạnh nói, đối với mẹ Trình thì không cần quá khách sáo, vấn đề thiết lập nhân vật của nguyên chủ không cần quá bận tâm.
“Con thái độ gì thế, có cái kiểu nói chuyện với mẹ như vậy sao?” Mẹ Trình lập tức sầm mặt xuống, “Nuôi con gái đúng là vô dụng, chả trách ông bà đều nói con gái là đồ lỗ vốn.”
“Mới gả đi hơn hai năm thôi, con đã không coi mẹ ra gì rồi, vậy thì vài năm nữa, con chẳng phải sẽ không nhận mẹ nữa sao.”
Mặc dù sống cùng một thôn, nhưng con gái ngoài dịp Tết về nhà một lần ra, gần như không giao tiếp với người nhà mẹ đẻ.
Về sự thay đổi thái độ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/4801647/chuong-268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.