Đối với Mộc Thần Quang, mẹ Liễu vô cùng hài lòng.
Còn về việc Mộc Thần Quang đã có vợ con, mẹ Liễu căn bản không để tâm.
Nếu không phải năm đó con gái bà không thể không về nông thôn, thì làm gì có chuyện vợ của Mộc Thần Quang.
Quan trọng nhất vẫn là cặp cha mẹ đáng ghét của Mộc Thần Quang.
Nếu không phải năm đó bọn họ phản đối, thì con gái bà đâu cần về nông thôn chứ..
Cho nên! Thật sự không thể trách gia đình bà thiếu đạo đức.
Dù sao con gái bà và Mộc Thần Quang vốn dĩ là một đôi, vậy nên việc giật Mộc Thần Quang từ tay vợ hắn ta, chẳng phải là rất đúng đắn sao? “Mẹ, sau này đừng nói những lời như vậy nữa,” Liễu Thi Ngữ nói, “Mộc Thần Quang bây giờ là người đã có vợ có con, mời anh ấy vào nhà chúng ta ngồi, vậy thì hàng xóm láng giềng sẽ nghĩ gì?”
“Kệ người khác nghĩ gì,” Mẹ Liễu bĩu môi nói, “Miệng mọc trên người khác, người ta muốn nói gì thì cứ nói đi! Đạt được lợi ích mới là thực tế, những lời đàm tiếu của người khác thì có là gì đâu!”
“Huống hồ Mộc Thần Quang đưa con về, chẳng lẽ hàng xóm láng giềng sẽ không nói gièm pha nữa sao?”
“Mẹ nói cho con biết!” Mẹ Liễu chạm vào vai con gái, “Con phải nắm bắt thời cơ đó, phải biết tuổi của con đã không còn nhỏ nữa rồi, không thể kéo dài thêm được nữa, dù sao mẹ cũng đã nói thẳng với con rồi, nhiều nhất là cho con nửa năm.”
“Nếu nửa năm nữa mà con vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/4801616/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.