Khi Mộc Thần Quang về đến nhà thì trời đã tối.
Sau khi ăn cơm với Liễu Thi Ngữ, hắn ta thật sự không yên tâm để Liễu Thi Ngữ về một mình, nên lại đưa cô ấy về.
“Hôm nay anh tăng ca à?” Trình Xuân Nha ôm con gái, nhìn Mộc Thần Quang về nói, “Thật là, tăng ca cũng không nói sớm một tiếng, hại em hôm nay tan sở đợi anh ở ngoài xưởng một lúc lâu.”
“Xưởng thông báo đột xuất phải tăng ca,” Mộc Thần Quang thuận nước đẩy thuyền nói dối, “Em ăn cơm chưa, Bảo Ni có ngoan không?”
“Đã giờ này rồi, tất nhiên là em ăn rồi, còn con gái anh,” Trình Xuân Nha dùng mũi chạm vào mũi nhỏ của con gái, “Đương nhiên là ngoan lắm! Bảo Ni của mẹ là em bé ngoan nhất trên đời này đó!”
“Haha!” Bảo Ni đã mấy tháng tuổi bị trêu chọc mà cười khanh khách.
Nếu là bình thường, nhìn thấy con gái đáng yêu như vậy, Mộc Thần Quang chắc chắn sẽ yêu chiều không thôi.
Nhưng hôm nay hắn ta thật sự không có tâm trạng đó, lấy quần áo từ tủ ra nói: “Anh người đầy mồ hôi, đi tắm trước đây.”
Nhìn Mộc Thần Quang đi ra ngoài, ánh mắt Trình Xuân Nha tối sầm lại.
Mộc Thần Quang hôm nay có vẻ không ổn rồi!
Mà người có thể khiến Mộc Thần Quang không ổn, e rằng ngoài Liễu Thi Ngữ ra thì còn ai được nữa.
Chẳng lẽ cái cô Liễu Thi Ngữ đó đã gửi thư cho Mộc Thần Quang rồi.
Nói gì đó khiến Mộc Thần Quang mất ăn mất ngủ.
Buổi tối hai người nằm trên giường chuẩn bị ngủ, Trình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/4801614/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.