“Sao vậy! Lẽ nào em đi thi đại học, anh rất không vui sao?” Trình Xuân Nha vừa nói, còn hôn một cái lên má con trai.
Cái má nhỏ của con trai cô ấy trắng trẻo mềm mại, thật sự khiến người ta động một tí là muốn hôn một cái.
“Không phải không vui,” Khang Lạc Văn giọng vẫn buồn buồn nói, “Chỉ là sợ vợ mà đi học đại học, có khi nào lại không cần anh nữa không.”
“Cha ơi!” Đào Đào rất bất đắc dĩ nói, “Cha cứ yên tâm đi! Mẹ con chính là con diều trong tay hai cha con mình, không bay mất được đâu.”
Dù sao Đào Đào rất có niềm tin vào mẹ mình.
Một người chồng đẹp trai như cha, lại có một đứa con trai thông minh đáng yêu như nó, mẹ đúng là yêu điên cuồng hai cha con họ, làm sao có thể bay mất được chứ!
Trình Xuân Nha buồn cười nhéo nhéo cái mũi nhỏ của con trai: “Được lắm! Hóa ra cái người làm mẹ này trong lòng thằng nhóc con hư đốn của con, lại là con diều trong tay hai cha con các con à!”
“Đào Đào, con không thể nói mẹ như vậy!” Khang Lạc Văn rất nghiêm túc giáo huấn con trai, “Con sao có thể nói mẹ con là con diều chứ! Mẹ con rõ ràng là người mà!”
Trình Xuân Nha…
Đồ ngốc, anh không nói không ai nghĩ anh bị câm đâu!
Còn Đào Đào thì vẻ mặt mệt mỏi nhìn cha nói: “Cha ơi, con chỉ đang ví von thôi, ví von cha hiểu không, ý là mẹ con sẽ không bỏ rơi hai cha con mình đâu, cha già thật sự không cần lo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/4801585/chuong-206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.