Cô ấy và Khang Lạc Thành cứ thế quen biết nhau như vậy.
Sau đó, cô ấy đã từ bỏ thân phận người thành phố, tình nguyện gả cho Khang Lạc Thành trở thành một người phụ nữ nông thôn chính gốc.
Gả về nông thôn tuy thật sự khổ cực và mệt mỏi một chút.
Nhưng Diêu Trà lại không hề hối hận.
Thậm chí cô ấy còn cảm thấy, từ khi gả cho Khang Lạc Thành thì cô ấy mới thật sự sống một cuộc đời đáng sống.
Cho nên cô ấy không giống như Thu Hà chút nào, một chút cũng không biết thế nào là biết trân trọng hạnh phúc.
“Cô nói vậy là ý gì?” Thu Hà đứng thẳng người, cầm lưỡi hái trong tay chỉ vào Diêu Trà nói, “Có ai nói chuyện với chị dâu như cô không? Cô tưởng cô là cái thứ hay ho lắm à?”
“Phì!” Thu Hà nhổ nước bọt xuống đất, “Tôi nói cho cô biết, trong lòng mẹ chồng, chỉ có Trình Xuân Nha cô ta mới là con dâu tốt của bà ấy, hai đứa con dâu còn lại trong lòng bà ấy căn bản không đáng để bận tâm!”
“Đó chẳng phải là điều đương nhiên sao!” Diêu Trà cười nói, “Em dâu thông minh lại giỏi giang, đối với cha chồng mẹ chồng lại vô cùng hiếu thảo, quan trọng nhất là làm người thì vô cùng rộng lượng.”
“Cho nên! Đừng nói là mẹ chồng, sau này tôi mà có được cô con dâu như em dâu, thì tôi cũng sẽ yêu thương như báu vật.”
“Con dâu tốt không yêu thương, chẳng lẽ lại đi làm cái chuyện vô ích, yêu thương con dâu ngỗ nghịch bất hiếu sao?”
Đối với cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/4801577/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.