“Khang Lạc Quốc, anh dám đánh con gái tôi, tôi liều mạng với anh!” Thu Hà khó nhọc từ dưới đất bò dậy, vừa nói vừa lao vào đánh Khang Lạc Quốc.
Nếu là trước đây, Khang Lạc Quốc chắc chắn sẽ nhường nhịn Thu Hà cô ta.
Nhưng bây giờ Khang Lạc Quốc thật sự không thể nhịn được nữa, nắm đ.ấ.m trực tiếp giáng xuống người Thu Hà.
“Đừng đánh nữa, đừng đánh nữa!” Tầm Đào vội đến mức suýt nhảy dựng lên, “Lão già, thằng hai à! Hai người còn đứng đó làm gì, mau mau đi kéo thằng cả ra!”
Khang Ngưu và Khang Lạc Thành chỉ có thể đứng dậy, vội vàng chạy tới can ngăn.
Còn Trình Xuân Nha…
Thật sự mà nói, sống chung với loại người cực phẩm như Thu Hà, ngày nào cũng kiếm chuyện, đúng là mệt c.h.ế.t đi được!
Nửa tháng sau, Khang Lạc Quốc cũng giữ lời, thật sự đã đi mượn nhà, chuyển ra ngoài ở.
Thu Hà lại muốn làm loạn, cô ta làm sao có thể cam lòng chuyển ra khỏi nhà được chứ? Nhưng Khang Lạc Quốc đã hoàn toàn nhẫn tâm với cô ta, chỉ cần cô ta gây sự, hắn ta sẽ trực tiếp kéo cô ta về phòng, đóng cửa lại đánh cho một trận.
Sau hai ba lần như vậy, Thu Hà cũng không dám gây sự gì nữa, ngay cả ngày chuyển nhà cũng không dám làm trò hề gì.
Thời gian nhanh chóng trôi qua cho đến năm 1977.
Kể từ ngày Trình Xuân Nha và Khang Lạc Văn kết hôn cũng đã sáu năm trôi qua, con trai họ cũng đã bốn tuổi.
“Trình Xuân Nha, Trình Xuân Nha, thư của cô đây!”
“Là thư tòa soạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/4801575/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.