Trong lòng mỗi người đều có một cán cân.
Nếu cô tri thức trẻ Trình cứ luôn chịu ấm ức từ hai cô chị dâu, thì dù cô ấy có thật lòng muốn sống với thằng con út, cô ấy chắc chắn cũng sẽ thay đổi ý định.
Thế nên! Cái nhà này vẫn nên chia sớm thì hơn.
Đừng đợi đến khi cô tri thức trẻ Trình về làm dâu rồi, xem biểu hiện của cô ấy rồi mới tính.
“Cứ quyết định như vậy đi!” Tầm Đào tiếp lời, “Các con cũng đừng cứ mở miệng ra là ly hôn ly hôn, nếu thật sự ly hôn rồi, thì gia đình chúng ta còn mặt mũi nào mà ra đường làm người nữa!”
“Huống hồ mà nói, còn có con cái nữa chứ? Người lớn ly hôn, chịu khổ chẳng phải là con cái sao? Lẽ nào các con muốn con cái lớn lên rồi oán hận các con đến c.h.ế.t sao?”
“Haizz!” Tầm Đào thở dài thườn thượt, “Thôi được rồi, mau về phòng mà khuyên vợ mình đi! Nói rõ với bọn họ, chỉ cần họ biết sẽ chia nhà, thì sẽ không còn làm loạn đòi về nhà mẹ đẻ nữa.”
“Haizz! Cái cuộc sống này gọi là gì đây?” Khang Lạc Quốc vẻ mặt đau khổ nói, “Sớm biết thế này thì thà lúc trước con không kết hôn, sống một mình cho rồi.”
“Chẳng phải sao,” Khang Lạc Thành cũng vẻ mặt đau khổ nói, “Cưới vợ rồi, vậy mà đến cả em trai cũng không thể chăm sóc, bây giờ còn đòi chia nhà, sớm biết thế này thì lão tử kết hôn cái quái gì!”
“Thôi được rồi, được rồi, nói cái gì nhảm nhí vậy!” Khang Ngưu nhíu mày chặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/4801561/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.