“Hầy! Thật ra căn nhà đó đều là nhờ tiền trợ cấp của cha thằng Đại Trụ mà xây nên, để lại cho thằng con bất hiếu đó, cũng coi như là phải đạo, thật sự không có gì để nói nhiều.”
Giang Lê thở dài nói xong, liền ra vẻ không muốn nói thêm.
Thấy Giang Lê như vậy, thật ra mọi người cũng không tiện nói gì thêm.
Xe bò đi mất hơn một tiếng mới đến thị trấn.
Giang Lê trả hai đồng tiền, rồi ôm cháu gái xuống xe bò.
Đúng vậy, phải trả tiền.
Xe bò của công xã này đâu phải cho người ta đi miễn phí, một người một chuyến phải trả một đồng tiền.
Đương nhiên, tiền đó thuộc về tài sản chung của đội công xã, sẽ được dùng vào các khoản chi tiêu thông thường của công xã.
Giang Lê dẫn cháu gái thẳng đến trạm thu mua, bán củ nhân sâm hoang được một trăm sáu mươi đồng.
Lúc này một trăm mấy đồng đã là rất nhiều tiền.
Nhưng vì tiền tích lũy của gia đình trước đây cũng không ít, bằng không cũng không lấy ra được tiền cho Mai Hồng làm phẫu thuật.
Thế nên trong người giắt hơn trăm đồng, Giang Lê cũng không hề cảm thấy hoảng sợ chút nào.
Ngay sau đó, bà dẫn cháu gái đến cửa hàng bách hóa, ngoài việc mua một số đồ dùng hàng ngày, bà còn cắn răng mua cho mấy đứa cháu gái nửa cân kẹo trái cây.
“Ngọt quá!” Vừa ra khỏi cửa hàng bách hóa, Giang Lê liền đút cho cháu gái một viên, Trình Xuân Nha đương nhiên phải thể hiện vẻ mặt ngạc nhiên và vui mừng, “Bà nội, viên kẹo này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/4801515/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.