“Còn không phải mẹ…” Trình Tưởng Đệ tức giận kể lại mọi chuyện.
Ánh mắt Trình Xuân Nha khẽ tối lại.
Cô ta sao lại không biết yên phận một chút vậy? Ban đầu cô còn định để Mai Hồng thảnh thơi thêm mấy ngày.
Nhưng đã vậy thì đừng trách cô!
“Chị cả, chị hai, chúng ta mau về nhà thôi! Kẻo bà nội ở nhà chờ lo lắng,” Vừa nói, Trình Xuân Nha còn bí hiểm thì thầm, “Em nói cho các chị ! Nhà chúng ta hôm nay có hầm canh gà đó!”
“Cái gì?” Trình Nghênh Đệ và Trình Tưởng Đệ vẻ mặt kinh ngạc vui mừng.
“Xuân Nha, gà ở đâu ra vậy?” Trình Tưởng Đệ vẻ mặt phấn khích hỏi.
“Thôi được rồi, về nhà rồi nói, kẻo để người khác nghe thấy thì không hay đâu.” Vừa nói, Trình Nghênh Đệ còn lo lắng nhìn xung quanh.
Không còn cách nào, trong thời đại này là như vậy đó.
Nhà có món ngon gì, sợ người khác biết, không thể ngăn miệng người khác nói bậy bạ.
Huống hồ nhà tự nhiên có gà, cái này nghĩ thế nào cũng hơi bất thường, dù sao bà nội đâu thể lấy tiền đi mua gà của người ta.
Hơn nữa dù bà nội có chịu lấy tiền mua gà,cũng phải có người bán cho bà chứ!
Nhà nhà đều trông cậy vào gà đẻ trứng bán tiền, ai lại bán gà cho người khác.
Sau đó, ba chị em vội vàng chạy về nhà.
Ngửi thấy mùi gà thơm lừng, vẻ mặt của Trình Nghênh Đệ và Trình Tưởng Đệ cực kỳ vui mừng.
“Hai chị em chúng mày làm sao vậy? Sao đến bây giờ mới chịu về? Nếu không phải bà nội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/4801512/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.