Tóm lại, Trình Thiếu Dũng và Tiêu Kình trong suốt bữa ăn không nói một lời nào, cả hai đều cặm cụi ăn uống, ăn một cách thỏa mãn!
Ăn no bụng xong, Tiêu Kình rất siêng năng giúp Trình Xuân Nha dọn dẹp chén đũa.
Ừm! Tốt lắm, điều này khiến Trình Xuân Nha khá hài lòng.
Nhưng dù trong lòng hài lòng, vẫn phải khách sáo một chút: “Anh Tiêu, anh cứ để đó, em tự dọn là được rồi.”
“Không sao đâu,” Tiêu Kình cười cười nói, “Em đã vất vả làm cho chúng tôi một bàn đồ ăn ngon như vậy, chẳng lẽ chúng tôi ăn xong lại còn giả vờ làm ông chủ, nhìn em tiếp tục bận rộn sao!”
Vừa nói, Tiêu Kình còn bất mãn liếc nhìn Trình Thiếu Dũng một cái.
Thấy Trình Thiếu Dũng ngồi im không động đậy, không cần nghĩ cũng biết anh ta đã quen rồi, quen với việc ở nhà mọi thứ đều do em gái hầu hạ.
Trình Thiếu Dũng hoàn toàn không để ý đến ánh mắt bất mãn của Tiêu Kình, càng không biết suy nghĩ trong lòng Tiêu Kình lúc này, bằng không chắc chắn sẽ kêu oan ầm ĩ.
Anh ta cũng chỉ được hưởng như vậy trong khoảng thời gian bị thương này thôi, bằng không như trước đây khi chưa bị thương, chén đũa sau bữa ăn ở nhà đều do anh ta dọn dẹp.
Không còn cách nào khác, ai bảo anh ta có một cô em gái rất biết sai khiến anh ta chứ? Trình Xuân Nha: “Anh Tiêu, sau này ai lấy được anh chắc chắn sẽ rất hạnh phúc, một người đàn ông như anh Tiêu, người có thể thấu hiểu nỗi vất vả của phụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/4801456/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.