“Xuân Nha, mau lại đây uống nước đi.” Nguyên mẫu cõng cô cháu gái nhỏ, tay cầm một ấm nước, tìm thấy Trình Xuân Nha.
“Mẹ, trời nắng nóng thế này sao mẹ lại ra ngoài, không sợ bị say nắng sao?” Trình Xuân Nha đặt cuốc xuống, bước về phía Nguyên mẫu.
“Chẳng phải là sợ con khát sao?” Nguyên mẫu cầm chiếc khăn đã chuẩn bị sẵn lau mồ hôi trên mặt Trình Xuân Nha, “Thế nào, mệt lắm phải không?”
“Không mệt, chẳng qua là cuốc đất thôi mà? Có gì mà mệt chứ.” Trình Xuân Nha cười nói.
Đồng thời trong lòng còn nghĩ, hôm nay quên chuẩn bị rồi.
Từ ngày mai cô phải làm tốt công việc chống nắng mới được, không thể để lãng phí làn da trắng trẻo của nguyên chủ.
“Bà Giang à, bà đúng là thương con dâu út của bà thật! Cả làng này, chắc chỉ có mỗi bà là chuyên đi mang nước cho con dâu thôi.”
Có người trêu chọc Nguyên mẫu.
Mà tên của Nguyên phụ là Nguyên Giang, nên hầu hết mọi người đều gọi Nguyên mẫu là bà Giang.
“Đúng vậy,” Nguyên mẫu vẻ mặt kiêu hãnh nói, “Xuân Nha nhà tôi rất hiếu thảo, nên các cô nói xem, tôi làm mẹ chồng có thể nào không thương con dâu hơn một chút?”
“Nói vậy, con dâu cả và con dâu thứ hai nhà bà không hiếu thảo hả? Nếu không thì sao chưa từng thấy bà mang nước cho hai đứa con dâu kia bao giờ.” Một vài người thích hóng chuyện, lập tức khơi mào đề tài, chuẩn bị xem náo nhiệt.
Mặt Nguyên mẫu lập tức mất đi nụ cười: “Làm mẹ chồng trong lòng đều có một cái cân,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/4801399/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.