Khi Trình Xuân Nha cắt xong rau đến chuồng lợn thì lại được báo rằng công việc của cô đã bị thay thế.
“Xuân Nha, việc đổi công việc của cô là bất đắc dĩ thôi, cô cũng biết việc nuôi lợn khá nhàn hạ, cứ để cô làm mãi công việc nuôi lợn, trong thôn đã có nhiều người có ý kiến rồi.” Trưởng thôn nhìn Trình Xuân Nha nói.
Ông ấy cũng là bị vợ mình làm khó đến mức không còn cách nào khác.
Cũng không biết lão bà đó nổi cơn điên gì, hai ngày nay cứ quấy rối đòi ông phải bãi bỏ công việc nuôi lợn của Trình Xuân Nha.
“Để trưởng thôn phải khó xử rồi,” Trình Xuân Nha vô cùng xin lỗi nói, “Đều là tại cháu, mới khiến trưởng thôn khó xử, nếu cháu biết sớm hơn, nói gì cũng sẽ sớm nhường công việc nuôi lợn ra, đâu cần để trưởng thôn phải mở lời này.”
Hừ! Không cần nghĩ cũng biết, chắc chắn là do mụ yêu tinh Tú Hoa giở trò mà ra.
Nhưng cũng không sao cả, so với nuôi lợn, Trình Xuân Nha càng thích ra đồng làm việc.
Đó chính là lương thực đó!
Người đã trải qua tận thế, ai mà chẳng muốn được ngày ngày tiếp xúc với lương thực chứ!
“Vậy được,” trưởng thôn cười nói, “Hôm nay cô cứ làm tiếp đi, ngày mai ta sẽ cho người khác đến thay cô.”
Vừa dứt lời, trưởng thôn liền xoay người rời đi.
Làm xong việc ở chuồng lợn, hôm nay Trình Xuân Nha muốn đi một chuyến vào trong núi.
Đương nhiên, đi vào sâu trong núi là điều không thể.
Dù sao thời gian không đủ mà? “Trác Viễn.” Trình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/4801394/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.