Edit: Tiểu Manh (Mỗi ngày đều đang cố gắng cầu sao nhỏ ?)
"...Vậy thần thiếp, cung kính không bằng tuân mệnh."
Hiền phi dừng bước trở về, kinh sợ mà hành lễ với Vũ Văn Hoằng.
Nhìn như rủ mắt xuống, kỳ thật đang âm thầm trợn trắng mắt.
Ai ~
Nếu không phải lệnh vua khó trái, trong loại sân nhỏ này bảo nàng biểu diễn võ nghệ thì làm sao biểu diễn được.
Mong đừng vừa lơ đãng làm bị thương ai đó...
Nghĩ vậy, Hiền phi không khỏi rùng mình.
Nàng phải thật cẩn thận không phân tâm mới được.
Kết quả là dưới sự vây quanh của các thị nữ, Hiền phi đến hậu điện thay quân trang nàng thường mặc.
Đám tiểu thái giám cũng nâng thượng một ngọn thương tua đỏ kích cỡ ngắn đưa lại đây.
Vừa cầm thương tua đỏ trên tay, Hiền phi đã cảm thấy cảm giác bên trên hình như có chút không đúng.
Tuy nó cũng là chất liệu huyền thiết (sắt đen),nhưng lại quá mức nhẹ.
Điều này làm Hiền phi có chút nghi ngờ.
Nhưng vẫn chưa suy nghĩ nhiều, chỉ xem như nó là binh khí giả trong cung cúng tế hoặc dùng để biểu diễn.
Tiếp tục mang theo về lễ điện.
...
"Hoàng thượng, thần thiếp chuẩn bị xong."
Hiền phi mới trở lại lễ điện đã thu hút rất nhiều ánh mắt kinh diễm trong điện.
Chỉ thấy nàng lúc này, bộ dáng tiểu thư khuê các dịu dang thuần khiết mới vừa rồi không còn nữa, sau khi mặc một thân quân trang thì khí chất cũng thay đổi.
Tư thế oai hùng phấn chấn, rất có vài phần phong phạm nữ tướng.
Toàn trường ngoại trừ bỏ Nhiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nang-vua-mem-vua-ngot/421124/chuong-96.html