Edit: Tiểu Manh (Mỗi ngày đều đang cố gắng cầu sao nhỏ ?)
“Ăn chậm một chút, đừng làm mình nghẹn.”
Thấy bộ dáng này của nàng, Vũ Văn Dận không khỏi bật cười liên tục, giơ tay xoa đầu nhỏ, vuốt tóc.
Lại rót ly trà, nhẹ nhàng đẩy đến trước mặt nàng.
Chăm sóc tiểu tổ tông tiêu diệt sạch sẽ điểm tâm, hắn mới tiếp tục ôm nàng vào trong lòng, mãn nguyện mà phơi ánh nắng mặt trời buổi chiều.
Hạng Tinh giống con mèo lười biếng, làm tổ trong hương thơn mát lạnh kia, tham lam mà hấp thu.
Trong khoảng thời gian này, bởi vì Vũ Văn Dận vội vàng chuyện khác, ban đêm khóa học dạy học luyện công đã tạm hoãn.
Ngay cả ban ngày, nàng cũng rất khó giống như bây giờ, ngốc ở bên người hắn.
Cho nên, nàng vô cùng quý trọng giờ khắc này.
Vũ Văn Dận giống như cũng nhận ra được, không khỏi cúi đầu, hôn cái trán trơn bóng kia.
Môi đỏ hơi cong: “Đã lâu không thấy ta sẽ cảm thấy buồn chán sao?”
“Hừm...”
Hạng Tinh cẩn thận suy nghĩ, cuối cùng áp xuống suy nghĩ trong lòng, cười lắc lắc đầu nhỏ, “Cũng còn được.”
“Cũng còn được?”
Nam nhân nghe vậy, ánh mắt ra vẻ không vui mà chau mày, “Đó chính là không nhớ bổn vương.”
“...Mới không có!”
Tiểu gia hỏa vừa nghe xong đã cảm thấy nóng nảy, vội nắm chặt vạt áo trước của hắn, đầu nhỏ điên cuồng lắc như trống bỏi.
Đôi mắt ướt mềm có chút oan ức mà rũ xuống, môi đỏ hơi mím lại, “Chỉ là Tinh Nhi không muốn làm tỷ lo lắng...cho nên gần đây Tinh Nhi đều đang tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nang-vua-mem-vua-ngot/421117/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.