Edit: Tiểu Manh (Mỗi ngày đều đang cố gắng cầu sao nhỏ ?)
“A?”
Hạng Tinh nghi hoặc mà nâng đầu nhỏ lên, nhìn khuôn mặt tràn đầy ý cười ôn nhu tuyệt mỹ, lông mày hơi rũ xuống.
Răn dạy gì nha.
Nàng không có răn dạy hắn nha.
Chỉ là đang trần thuật sự thật mà thôi.
Nhìn tiểu gia hỏa khoẻ mạnh kháu khỉnh trong ngực, đáy mắt Vũ Văn Dận thoáng chuyển động.
Hắn nghiêng đầu, giơ tay nhẹ nhàng nâng gương mặt mềm như bông kia, môi đỏ nhanh chóng giương lên.
Nhắm mắt lại, hôn lấy cánh môi hồng mềm mại kia.
Hơi thở cực hạn mát lạnh trong khoảnh khắc ập vào trước mặt, khiến cho Hạng Tinh trừng to đôi mắt ướt mềm.
Ấm áp cũng không dừng lại bao lâu, tựa như rất là khắc chế mà lại thu trở về.
Tiếp theo, đã nghe thấy Vũ Văn Dận trịnh trọng nói nhỏ: “Lại đóng dấu, cam đoan với nàng...ta nhất định sẽ mau chóng giải quyết chuyện trước mắt, đón nàng quay về phủ Dận vương của ta.”
Hắn nói xong, lại khôi phục cái loại bộ dáng tùy tiện trêu đùa lúc trước, nhướng mày nhìn Hạng Tinh.
“Cho nên mấy ngày này tiếp tục để nàng uất ức nửa đêm gặp lén ta, tiểu gia hỏa ~”
“...Ai, được rồi ~”
Hạng Tinh mím môi hồng, cuối cùng cười rạng rỡ.
Nàng nhẹ nhón ngón chân, nâng cánh tay nhỏ lên, ôm cổ nam nhân lại, đầu nhỏ đáng yêu nghiêng một chút.
Mắt chớp chớp, “Vậy tỷ phải nhớ đến, thức ăn không thể dừng nha!”
“Được.”
“Vậy, luyện công cũng không thể gián đoạn!...Từ hôm nay trở đi ta muốn học khinh công.”
“Học được trốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nang-vua-mem-vua-ngot/421112/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.