Edit: Tiểu Manh (Mỗi ngày đều đang cố gắng cầu sao nhỏ ?)
“Được.”
Vũ Văn Dận cười, kéo nàng đứng dậy.
Hơi cúi người, đôi tay nắm gương mặt tròn mềm phúng phình kia, tùy tiện nhéo một chút, mắt cong cong.
“Ăn khuya nàng ăn, đậu hủ của bổn vương nàng cũng ăn, nên trở về đi ngủ ~”
Dứt lời, hắn chợt cong lưng, ôm ngang tiểu gia hỏa còn chưa kịp phản ứng lên.
Sau đó vận khởi khinh công, lặng yên không một tiếng động mà đưa người về phòng ngủ, đặt trên giường.
“Ta...”
Tiểu gia hỏa vẫn như cũ không an phận, còn muốn ngôi dậy nói chút gì đó.
Lại thấy nam nhân hơi giận, nhíu mày trừng nhẹ.
“Nghe lời, hửm?”
“...”
Hạng Tinh nhanh chóng rụt vào trong chăn.
Dừng một chút, bỗng chui đầu nhỏ ra, cười hì hì với hắn, “Hoàng thúc tỷ tỷ, ngủ ngon.”
Ngủ ngon...
Vũ Văn Dận nhấm nuốt hai chữ chưa từng nghe qua này, nhẹ cong môi đỏ lên.
Hai từ này cũng không khó hiểu.
Nghĩ vậy, hắn cười nhẹ gật đầu: “Ừm, ngủ ngon.”
Sau đó cứ như một trận gió, lặng yên không một tiếng động mà lướt ra khỏi phòng ngủ của Hạng Tinh.
Chỉ chừa lại tiểu gia hỏa trừng đôi mắt ướt mềm trong ánh trăng tươi đẹp.
Sau một lúc lâu, lại thở dài sâu kín.
Ai.
Kỳ thật, nàng mới vừa rồi vốn là muốn nói ——
Đùi gà còn chưa ăn xong, quên cầm.
...
Sau lần đó, dù sao cũng không chuyện gì để Hạng Tinh có thể làm, vì dưỡng đủ tinh thần, lựa chọn ban ngày ngủ, buổi tối làm con cú.
Vũ Văn Dận cũng quả thực không nuốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nang-vua-mem-vua-ngot/421109/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.