Edit: Tiểu Manh (Mỗi ngày đều đang cố gắng cầu sao nhỏ ?)
Giọng nói trầm thấp từ tính mang theo một tia ý cười mơ hồ chậm rãi chảy xuôi đến.
Hạng Tinh vặn vẹo thân thể, mở mắt, ngồi dậy.
Rất là nghiêm túc mà nhìn mỹ nhân kia ngồi trên mép giường một lát, đôi môi hồng mềm như cánh hoa liễm diễm mở ra, ngọt ngào động lòng người.
“Tinh Nhi muốn cảm ơn tỷ tỷ.”
Mắt nàng cong cong, đáy mắt thủy sắc tràn đầy chân thành.
Tinh khiết sạch sẽ lại mơ hồ lộ ra khác hoặc.
Vũ Văn Dận nhìn đến đều không nhịn được hoảng hốt mà xuất thần một chút.
Hắn cười khẽ giơ tay, nhẹ nhàng phất tóc mai hơi loạn kia của tiểu gia hỏa đến sau tai, đuôi mắt hơi cong.
“Cảm tạ cái gì, bổn vương giúp Hạng gia ngươi, cũng đồng dạng là giúp mình, chúng ta chỉ là trao đổi đồng giá...”
“Tinh Nhi không phải cảm ơn cái này.”
Nữ hài lắc lắc đầu, giọng nói mềm nhẹ đánh gãy lời hắn nói.
Nàng trừng đôi mắt hạnh tròn xoe, nghiêm trang mà nhìn thẳng đôi mắt côi sắc của nam nhân, “Tinh Nhi muốn cảm ơn là thuốc của tỷ tỷ, nó không làm Tinh Nhi không thoải mái.”
Nói xong, tiểu gia hỏa đột nhiên vỗ vỗ bụng nhỏ căng đến phình phình kia, cong môi cười híp mắt, “Hơn nữa, cũng không có cảm giác ăn no, thật là một loại thuốc tốt.”
“...”
Vũ Văn Dận lẳng lặng mà nhìn nàng.
Một lát, chợt phụt một tiếng, liên tục bật cười, vỗ nhẹ gương mặt nhỏ mềm như bánh kia.
“Ngươi tiểu gia hỏa này...Trong đầu chứa cũng chỉ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nang-vua-mem-vua-ngot/421101/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.