Edit: Tiểu Manh (Mỗi ngày đều đang cố gắng cầu sao nhỏ ?)
“Không sợ.”
Hạng Tinh quyết đoán mà lắc đầu.
Đôi mắt mềm cười đến cong cong sáng ngời, “Phụ thân củata là Trấn Quốc Đại tướng quân, tỷ tỷ hạ độc chết ta, ông ấy sẽ không bỏ qua cho tỷ.”
“Ngươi!...”
Thanh Phong nghe xong lời kia thấy không thoải mái mà kêu lên, tiểu ngốc tử này thế nhưng dám uy hiếp Vương gia!
Hắn tức giận mà nghiêng về phía trước, rồi lại bị Vương gia nhà mình đưa tay đẩy, trực tiếp đẩy đến cạnh cửa xe ngựa.
Một đạo ánh mắt sắc bén lập tức đảo qua, Thanh Phong sợ đến mức chỉ có thể khổ bức mà chui ra khỏi xe ngựa, cùng xa phu cùng nhau nghiên cứu thảo luận nhân sinh.
Vũ Văn Dận lập tức cong môi cười nhạt, đưa đồ ăn vặt trong tay cho Hạng Tinh.
“Ngươi nói đúng, bổn vương xác thật rất kiêng kị phụ thân ngươi.”
Nhìn nữ hài nhi sau khi tiếp nhận đồ ăn vặt, quả thực không chút do dự bắt đầu ăn, hắn nhẹ dừng một chút, lại nói tiếp, “Nhưng, còn có một người cũng kiêng kị phụ thân ngươi.”
“Mà hắn ta, thậm chí sẽ không để cho phụ thân ngươi có cơ hội báo thù.”
“...”
Hạng Tinh dừng ăn, nâng đôi mắt ướt mềm lên nhìn nam nhân.
Nghĩ một chút, trực tiếp mở miệng, “Vậy tỷ tỷ, vừa rồi tỷ nói những lời đó là muốn giúp phụ thân, không cho người kia động đến ông ấy sao?”
“...Xem ra, ngươi thật sự là nghe được.”
Vũ Văn Dận che miệng bật cười.
Bỗng ngồi thẳng lên, nghiêm mặt gật đầu, “Không sai, phụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nang-vua-mem-vua-ngot/421094/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.