Edit: Tiểu Manh (Mỗi ngày đều đang cố gắng cầu sao nhỏ ?)
Quả nhiên.
Ngày nọ, Hạng Tinh đang sửa sang lại ảnh chụp, đồ vật trong tay đột nhiên bị người lấy đi toàn bộ.
Tiếp theo, giọng nói của nam nhân hơi mang chút u oán, mơ hồ truyền đến từ bên tai: “Tinh Nhi, em đã bao lâu không ở bên cạnh anh!”
“A?”
Hạng Tinh nghiêng đầu, nghiêm túc suy nghĩ một chút, “Hai tuần?”
Hai tuần này, cô và ba mẹ trở lại nhà cũ Lục gia chơi.
Càng miễn bàn chơi thật vui!
Nghĩ vậy, đôi mắt của cô gái đột nhiên sáng lên, không khỏi rút ra một tấm ảnh cũ ố vàng từ trong đống ảnh chụp trong tay nam nhân.
Hi hi ha ha mà đưa cho Lục Thiệu Khiêm xem, “Phôi Đản, khi anh còn nhỏ lớn lên càng đáng yêu hơn hiện tại rất nhiều!”
“...”
Nam nhân ê ẩm mà đưa mắt nhìn bản thân thời kỳ trẻ con.
Dừng một chút, trong lòng đột nhiên sinh ra một kế.
Đôi môi mỏng cong lên một độ cong không rõ ý vị, mắt anh hơi đảo, để sát vào bên tai mềm mại đáng yêu kia.
“Có muốn tận mắt nhìn thấy bộ dáng lúc ông xã em còn nhỏ như thế nào không?”
“...Thấy thế nào?”
Cô gái cực cảm thấy hứng thú mà nghiêng đầu qua, chớp đôi mắt mềm.
Giây tiếp theo, phấn môi lại bị phong bế bá đạo và lưu luyến.
Trong tiếng sột soạt, nam nhân khàn khàn nói nhỏ, ôm ngang cô lên.
“Có ba trông như thế nào, đương nhiên sẽ có con trai trông như thế đó.”
...
Một năm sau.
Hạng Tinh nhéo khuôn mặt nhỏ mềm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nang-vua-mem-vua-ngot/421086/chuong-58.html