Edit: Tiểu Manh (Mỗi ngày đều đang cố gắng cầu sao nhỏ ?)
Chỉ tiếc, Hạng Tinh cũng chưa từng liếc nhìn hắn ta một cái.
Tiếp tục phân phát các loại bùa bình an cô mang về từ trấn nhỏ Nhĩ Mã cho đám người An Nhã tỷ trong văn phòng.
Nhìn bộ dáng cô gái lạnh nhạt vô tình, Tô Thanh Triết chợt cảm thấy trong lòng đau xót.
Một cổ bực tức trực tiếp bốc lên, khiến cho hắn ta không khỏi chửi ầm lên.
“Hạng Tinh, cô là loại nữ nhân đứng núi này trông núi nọ, lả lơi ong bướm*! Lúc trước cô còn nói thích tôi! Hiện tại lại thông đồng với Lục Thiệu Khiêm, cô là không biết xấu hổ hay là ai cũng được?!...”
[* Nguyên văn là ‘Thủy tính dương hoa (水性杨花)’: chỉ tính tình hành vi như nước, luôn chảy, như hoa liễu, luôn phiêu động bất định, ngày xưa dùng để chỉ người phụ nữ tình cảm ko chuyên nhất, tác phong cẩu thả tùy tiện. Nói thẳng hơn là lăng loàn, lẳng lơ.]
Bởi vì hắn ta mắng đến thật sự có chút không lên được mặt bàn*, ngay cả nhóm cảnh sát bắt giam hắn ta cũng cảm thấy rất chói tai.
[* Thượng bất đắc đài diện (上不得台面): không lên được mặt bàn. Chỉ những người thấp kém, ti tiện, không có trình độ văn hóa.]
Không khỏi bước chân nhanh hơn, kéo nam nhân la hét gọi bậy, mất hết hình tượng này vào trong thang máy.
Khu vực văn phòng rốt cuộc lại khôi phục một mảnh thanh tĩnh.
An Nhã tỷ cầm bùa bình an “Sự nghiệp thuận lợi” Hạng Tinh đưa tới, lại nhìn tâm tình cô rất tốt, thần sắc phảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nang-vua-mem-vua-ngot/421077/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.