Edit: Tiểu Manh (Mỗi ngày đều đang cố gắng cầu sao nhỏ ?)
“...”
Nghe xong một tràng lời nói dài này của cô, Lục Thiệu Khiêm không khỏi cứng đờ.
Trong đôi mắt, xẹt qua một chút rung động.
Hoa ra, cô rất nghiêm túc mà suy xét qua quan hệ giữa bọn họ.
Tuy rằng giống như, phương hướng lý giải có một chút lệch lạc...
Nhưng điều này không quan trọng, anh có thể chậm rãi dẫn đường trở về.
Nghĩ xong, nam nhân ôn nhu mà cong khóe môi lên.
Chậm rãi đến gần cô, vỗ về đầu vai nhỏ mềm mại kia, cúi đầu xuống.
Ở trên đầu vai tinh xảo đặc sắc, tựa như bởi vì khẩn trương mà có chút rung động, nhẹ nhàng mà vỗ về một chút.
Lúc sau, hai trán chống đỡ, cười nhẹ, gật gật đầu.
“Sao anh có thể không muốn chia sẻ cùng em.”
Anh nguyện ý đến muốn chết.
Hạng Tinh ngơ ngác mà gật đầu.
“Vậy...”
Lời còn chưa dứt, Lục Thiệu Khiêm lại là ngẩng đầu lên, chống lại môi cô.
Sau đó, một lần nữa cầm lấy khung ảnh kia, ánh mắt tiếp tục bừng tỉnh.
“Là đội điều tra núi tuyết bên kia truyền tin tức đến, nói...tìm được tung tích của cậu ấy.”
Anh nói, chợt chỉ hướng trong ảnh chụp một người phóng khoáng như ánh mặt trời, nhìn qua trong mấy người này, là chàng trai hoạt bát nhất.
Môi mỏng hơi cong, “Hắn tên là Bạch Húc, là chiến hữu của anh...Cũng là anh trai của Bạch Giản.”
“Úc...”
Hạng Tinh bừng tỉnh đại ngộ.
Bạch Giản cô vẫn nhớ rõ, chính là bạn gái của tên Tô Thanh Triết kia, tiểu tỷ tỷ nữ chính nơi này.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nang-vua-mem-vua-ngot/421060/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.