Edit: Tiểu Manh (Mỗi ngày đều đang cố gắng cầu sao nhỏ ?)
Anh dừng lại, lại cố tình liếc mắt nhìn cái chân bị thương của Tô Thanh Triết.
Đôi môi mỏng hơi không thể thấy được mà cong lên, “Thanh Triết, hiện tại cậu hẳn là nên ở nhà tĩnh dưỡng thật tốt, hoặc là thừa dịp kỳ nghỉ dài hạn này, thả lỏng một chút với Bạch Giản.”
Tóm lại, không nên xuất hiện trước mặt anh và Hạng Tinh.
Tô Thanh Triết nghe vậy giật mình.
Chỉ có thể cười gượng vài tiếng, nói: “Trong công ty còn có rất nhiều công việc kéo dài chưa xử lý xong, tôi...không yên tâm.”
“Cậu là không yên tâm công việc trong công ty, hay là không yên tâm tôi?”
Lục Thiệu Khiêm bật cười liên tục, ánh mắt sắc bén lại bỗng chốc lạnh lẽo.
Hàn ý thấu xương ập vào trước mặt, làm trái tim Tô Thanh Triết nhảy dựng, không khỏi kinh sợ trong giây lát: “Không, chủ tịch, tôi không có ý đó!” . Ngôn Tình Trọng Sinh
“Phải không.”
Lục Thiệu Khiêm cong lấy đuôi lông mày, đôi mắt đen hơi hơi nheo lại, đánh giá nam nhân kia trên người đã phát run một hồi.
“Được, vậy cậu chứng minh cho tôi xem.”
Anh hơi quay người lại, nhìn một mảng muôn hồng nghìn tía phía cơ sở trồng hoa kia, khóe môi lại lần nữa cong lên.
“Hạng mục Hồ Quang Sơn Thủy bởi vì nguyên nhân mọi người đều biết, rất nhanh sẽ bị thu hồi đi đấu thầu một lần nữa.”
Nam nhân dừng lại, hơi hơi quay mặt qua, “Cậu phụ trách tranh thủ lấy nó trở về cho tôi, nếu không tôi sẽ tổ chức hội nghị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nang-vua-mem-vua-ngot/421049/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.