Cũng may, cũng chỉ là mấy viên sôcôla nhân rượu mà thôi, sau khi Tần Việt loay hoay một lúc, Hạng Tinh cũng xem như dần dần tỉnh lại.
Hơi thở dần trở nên đều đặn, gương mặt tròn mềm mụp cũng không còn đỏ nữa.
Nhưng đôi mắt ướt mềm sáng long lanh kia vẫn hiện lên một chút vẻ mơ màng.
Hàng mi ướt át dính vào nhau thỉnh thoảng lại khẽ rung động, trông vô cùng đáng thương.
Càng lộ ra sự quyến rũ khó có thể diễn tả bằng lời.
Tần Việt đột nhiên cảm thấy cổ họng hơi khô.
Anh dừng lại một chút, chợt hít một hơi thật sâu, nhẹ nhàng đưa đôi tay của bé con vào trong chăn, cũng kéo chăn đắp lại cẩn thận.
“Em nghỉ ngơi cho khỏe nhé, chờ em tỉnh dậy thì anh sẽ quay lại.”
Anh nhẹ giọng an ủi, lại xoa nhẹ cái đầu mềm mại kia một lúc, rồi đứng dậy định rời đi.
Chỉ nghe sau lưng chợt có vài tiếng sột soạt, ngay sau đó, khuỷu tay nhỏ kia đã trực tiếp ôm chặt lấy eo anh.
“Em không ngủ được…”
Giọng mũi dày đặc mềm mại truyền đến, ngây thơ khó tả, “Muốn anh kể chuyện cho em thì em mới có thể ngủ được.”
“…”
Tần Việt mím đôi môi mỏng, híp mắt lại.
Cuối cùng anh gật đầu, quay người ôm cô vào trong lòng, chợt ngồi xuống đầu giường.
“Được, kể chuyện.”
Anh tùy ý cô kéo mình giống như con bạch tuộc tựa, một tay nhẹ nhàng nâng đầu nhỏ kia lên để cô dựa vào ngực trái của anh.
Lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nang-vua-mem-vua-ngot/3544239/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.