Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 125 Chương 122 Chương 126 Chương 123 Chương 127 Chương 124 Chương 128 Chương 129 Chương 131 Chương 130 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152
Chương sau
“…Tần Việt!” Kỳ Nam Thành tức giận đến mức gương mặt cũng gần méo mó. Đáy mắt hắn ta âm u, rời khỏi Tieba*, chuyển hướng sang một mạng xã hội khác. (*một diễn đàn trực tuyến do công ty Baidu của Trung Quốc lập ra vào năm 2003.) Một con đường không thông thì hắn ta sẽ không lại đào một con đường khác sao! Ấp ủ ý tưởng này, hắn đến nhóm hóng chuyện của cộng đồng D, lại đăng nội dung bài viết còn nguyên vừa rồi một lần. Kết quả lần này hình như chết càng nhanh hơn. Mới vừa đăng lên, thậm chí bản thân hắn ta cũng còn chưa kiểm tra một lần, bài viết đã đột nhiên biến mất. “…Con mẹ mày!” Kỳ Nam Thành chưa từ bỏ ý định, tiếp tục đổi hố nhảy hố. Kết quả vẫn giống vậy. Sao hắn ta có thể biết được, ngay từ lúc Tần Việt động thủ với XX, anh cũng đã bắt được địa chỉ IP của người đăng bài. Đương nhiên là hắn ta nhảy đến đâu, bên phía Tiểu Phương sẽ đi theo đến đó. Sau một hồi, Kỳ Nam Thành đã không còn nơi nào để đi. Lưng càng ớn lạnh mơ hồ. Vì sao Tần Việt có thể vươn tay dài như vậy trên internet…Hơn nữa, mỗi lần đều có thể bắt được hắn ta ngay lập tức! Cảm giác này thật sự giống như có một đôi mắt đang nhìn trộm hắn ta mọi lúc ở nơi tối tăm, khiến hắn ta vô cùng sợ hãi. Cảm giác ngạt thở càng ngày càng trầm trọng đang nối gót, khiến hắn ta không khỏi cuồng loạn quét bàn, ôm chặt đầu, lâm vào suy nghĩ im lặng… … Còn bên kia, phòng phát sóng trực tiếp của Hạng Tinh. Trên bàn của Hạng Tinh, cô ăn đến mức chỉ còn lại một khay sôcôla cuối cùng. Khay sôcôla này có hình vỏ sò, hơn nữa hình như là sản phẩm mới chưa từng ăn, cô vui vẻ để đến cuối cùng. Trong một đống tên lửa lớn, cô hơi chờ mong cầm lấy một viên, bỏ vào trong miệng. Nhẹ nhàng cắn nát, một hương vị sốt đậm đà thấm vào ruột gan, thoáng chốc tràn đầy khoang miệng. Nếm mùi vị hơi kỳ lạ này, Hạng Tinh hơi sửng sốt, lại đột nhiên trừng lớn đôi mắt ướt mềm. Đây là …sôcôla nhân rượu. Hơn nữa không phải siro pha với nước, mà là rượu thật! Đầu của cô lập tức đứng máy một giây. Không, không xong rồi. đam mỹ hài Cô không biết uống rượu… Quả nhiên, vừa nghĩ xong, cô đã cảm thấy trong đầu hơi choáng váng. Nhưng hiện tại là giai đoạn phát sóng trực tiếp, nếu cứ ngã đầu xuống như vậy… Hạng Tinh đột nhiên nhớ đến hình ảnh xấu mặt trước màn ảnh phát sóng trực tiếp của nguyên chủ đời trước, không khỏi đột nhiên lắc đầu. Không được, phải tiếp tục kiên trì. Dù sao cũng chỉ mấy viên mà thôi, hẳn là sẽ không có chuyện gì… Nghĩ vậy, vì đánh nhanh thắng nhanh, cô nuốt hết sôcôla trong miệng, ngay sau đó lại cầm lấy viên tiếp theo. Cắn nó, lại là một mùi rượu khác ập vào. Cô càng choáng váng… Cũng may, Áp Áp bên cạnh đang ợ hơi vuốt lông rất nhanh đã ngửi thấy mùi rượu mơ hồ kia. […Rượu?] Nó thắc mắc, không khỏi nhìn thoáng qua Hạng Tinh. Chỉ thấy trên đôi má tròn trịa phúng phính của cô thực sự bay lên hai đám mây ửng hồng. Cả người cũng hơi lung lay sắp ngã. Áp Áp sợ đến mức suýt chút nữa ngã xuống bàn, nhanh chóng kêu hai tiếng quạc quạc với Hạng Tinh, [A Tinh! Cô đừng ăn!] […] Cô cũng không để ý đến nó, bàn tay nhỏ múp míp vẫn vươn về phía khay. Áp Áp lo lắng đến mức như lửa đốt lông mông. Hết cách, nó chỉ có thể vỗ cánh phành phạch bay xuống đất, bước lắc lư về phía Tần Việt, vừa kêu quạc quạc vừa xông lên. “…Quạc quạc quạc!” Áp Áp uốn éo người xuyên qua bàn hội nghị, đi đến dưới chân Tần Việt, gắng sức cắn ống quần của anh. Cuối cùng cũng kéo nam nhân đang nhanh chóng đánh mấy trở lại thực tế. “Sao vậy?” Anh khẽ hỏi theo bản năng, rồi lại đột nhiên nhận ra gì đó, nhanh chóng nhìn vào màn ảnh hình chiếu.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 125 Chương 122 Chương 126 Chương 123 Chương 127 Chương 124 Chương 128 Chương 129 Chương 131 Chương 130 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152
Chương sau