Edit: Tiểu Manh (Mỗi ngày đều đang cố gắng cầu sao nhỏ ?)
Cô gái lại lần nữa mở cửa phòng vệ sinh ra.
Còn chưa đi ra ngoài, lại bắt gặp một đôi mắt đỏ đậm.
Tô Thanh Triết không biết đã đi tới khi nào.
Thấy là cô, hắn ta sửng sốt trong giây lát, đáy mắt xẹt qua một tia phẫn nộ.
"Hóa ra là cô!..."
Nam nhân giữ chặt khung cửa, rống lên một cách hữu khí vô lực*.
[* Hữu khí vô lực: bất lực.]
Nhưng đôi mắt lại nhanh chóng rũ xuống.
Đáng giận, bởi vì liên quan đến viên thuốc con nhộng này, ngay cả nữ nhân trước mặt mà hắn ta vô cùng chán ghét, hắn cũng có chút...
"Ầm!"
Tô Thanh Triết còn chưa nghĩ xong, cửa phòng vệ sinh trước mặt bị đóng lại.
Hắn ta bỗng chốc có chút kinh ngạc.
Nhưng giây tiếp theo, cả người đột nhiên ngã quỵ xuống, chặn ở trước cửa, tiếp tục mê man mà giãy giụa trên mặt đất.
Bởi vì cửa là cửa kính mờ, Hạng Tinh có thể nhìn thấy thân ảnh đang chặn trước cửa.
Cô có chút buồn rầu mà chu cái miệng nhỏ.
"Áp Áp, có cách nào để ta có thể đi ra ngoài không?"
Cô gái sờ kẹp tóc con vịt nhỏ màu vàng nhạt, giọng nói mềm nhẹ, nghiêm túc hỏi.
Cô không muốn lãng phí tế bào não hữu hạn của mình cho những người và những thứ không liên quan đến đại sứ hưởng phúc.
Loại chuyện này giao cho Áp Áp là tốt nhất.
【 Cái này... 】
Áp Áp suy nghĩ một chút, linh quang chợt lóe.
【 Nếu không dội cho hắn ta một xô nước lạnh để hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nang-vua-mem-vua-ngot/274072/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.