Edit: Tiểu Manh (Mỗi ngày đều đang cố gắng cầu sao nhỏ )
“...Thật không lễ phép!”
Áp Áp tức giận đến mức nổi hai đường gân xanh trên trán, tức giận kêu quạc quạc, “Ta là vịt cưng, không phải loại vịt lấy thịt ăn!”
“Có gì khác nhau à?”
Hạng Tinh nhíu mày, nâng tay nhỏ lên kéo cánh vịt, lại nắm bộ ngực vịt.
Không khác nhau lắm.
Vừa béo lại chắc thịt, quá thích hợp làm vịt nướng kinh đô à nha...
Nghĩ vậy, cô gái lại không nhịn được nuốt nước miếng.
Áp Áp sợ đến nỗi run rẩy, vô cùng lo lắng mà nhanh chóng chạy trốn từ trong tay cô...
Nó bay lên một cái ghế nhỏ, sau khi bảo trì một khoảng cách an toàn với Hạng Tinh, mới tức tối tiếp tục giải thích.
“Chủng loại của ta là Callduck, hay còn gọi là vịt gọi, là giống vịt được xem là thú cưng!”
Áp Áp nói xong, chợt có chút đắc ý mà vỗ vỗ ngực vịt của mình, mắt đậu xanh tràn đầy vẻ kiêu ngạo.
“Hơn nữa ta rất mắc, một con như ta có thể mua được 300 cân thịt heo!”
“...300 cân thịt heo.”
Hạng Tinh kinh ngạc ngớ người, bẻ đầu ngón tay tính toán một lát.
Ánh mắt nhìn về phía Áp Áp lần nữa, mới từ sói đói biến thành sùng bái...
Khả năng nó còn mắc hơn bất luận đồ vật gì trong nhà này.
Vậy vấn đề xuất hiện.
“Vậy vì sao nguyên chủ, nuôi nổi thú cưng như mi vậy?”
Vẻ mặt Hạng Tinh vẫn tràn đầy dấu chấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nang-vua-mem-vua-ngot/2536723/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.