Edit: Tiểu Manh (Mỗi ngày đều đang cố gắng cầu sao nhỏ )
Sau khi càn quét sạch sẽ tất cả điểm tâm trên bàn, Hạng Tinh thở phào nhẹ nhõm thật dài, ngồi liệt ở trên ghế.
Phù ~
Ngủ quá say, suýt chút nữa đói chết.
Nhưng mà ăn no xong lại tràn đầy tinh thần.
Nữ hài nghiêng đầu, nhìn qua song cửa sổ hơi che, chỉ lọt vào một chút ánh trăng óng ánh trong suốt.
Đôi mắt hơi chuyển động, dứt khoát nhảy xuống ghế dựa, chậm rãi đi qua đẩy cửa sổ ra.
Cung điện to như vậy đã không có cảnh tượng náo nhiệt ban ngày, ở trong đêm tối có vẻ đặc biệt yên lặng.
Chỉ có làn gió từ từ lướt qua, hơi lạnh.
Nàng không nhịn được mà rụt vai lại.
Giây tiếp theo, mộtchiếc áo choàng dài nhẹ nhàng khoác trên vai nàng, quấn lại cẩn thận.
Nhiệt độ quen thuộc theo đó bao phủ, chậm rãi ôm chặt.
“Sao vậy, không tiếp tục ngủ sao?”
Giọng nói trầm thấp dễ nghe của nam nhân nhẹ nhàng vang lên, hơi thở nhẹ phả ra xẹt qua bên tai.
Hơi ngứa, lại rất thoải mái.
Hạng Tinh thoải mái nheo mắt lại, ngả người ra phía sau.
“Ăn no, có tinh thần.”
Nói xong, nàng lại mở đôi mắt ướt mềm, ở dưới ánh trăng chiếu rọi, sáng long lanh nhìn về phía hắn.
Hắn ở dưới ánh trăng càng thêm trắng nõn hơn ngày trước.
Giống như tác phẩm điêu khắc, ở dưới ánh trăng càng dường như đang phát sáng, được bao phủ một tầng vầng sáng tuyệt đẹp.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nang-vua-mem-vua-ngot/2536713/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.