Sau khi ăn một cú húc bằng đầu gối đó, thì Trịnh Thần nghỉ cả tiết học để nằm trong phòng y tế.
Mấy ngày sau liên tục có người cứ nhìn Lạc Tuyết rồi thì thầm to nhỏ gì đó, cô cũng chả hiểu kiểu gì. Cứ nhìn cô như con khỉ trong sở thú vậy.
Đến lúc sau nghe lén được đám người kia mới biết, cả trường đồn Trịnh Thần công khai cô là bạn gái rồi, nhưng mà tin nửa thật nửa giả nên cũng chả ai đến tìm cô gây phiền phức.
Nhưng mà ngày qua ngày, cô lại không chịu được cảm giác bị nhìn liên tục này, thật sự rất khó chịu. Nên cô quyết định đi tìm Trịnh Thần bảo hắn nói sự thật.
Người thì gặp được đó, nhưng mà người ta vừa gặp cô liền bỏ trốn.
Nhìn là biết đối phương tìm mình vì cái gì, hắn không muốn công khai việc mình lừa mọi người, như vậy hắn sẽ bị đám nữ sinh kia tiếp tục làm phiền. Nhưng nếu đứng lại nói chuyện với cô, hắn sợ mình sẽ lại bị cô cho ăn một cú bất ngờ nữa.
"Con gái con đứa mà ăn gì khỏe vậy không biết, bửa đó đau muốn chết, nhắc lại đã thấy nổi da gà..."
Trịnh Thần vòng tay ôm lấy bản thân mình.
Đang đi lại thấy không đúng, đột nhiên một người lao ra từ con hẻm phía trước, chặn đường cậu.
"Cô.. cô sao lại có thể ở đây!?"
Lúc nãy hắn chạy nhanh lắm sao cô bắt kịp được?
"Việc cậu làm, tôi muốn cậu giải quyết"
"Làm... làm gì chứ?"
"Cậu lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-moi-dien-xuat/2982975/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.