Sáng hôm nay, Lạc Tuyết nhìn thấy ở cổng trường có vài đồng chí cảnh sát đứng ở cổng đang ghi chép gì đó.
Hình như là việc nhỏ, không phải án mạng gì, chắc là chuyện thường.
Cảnh sát vừa rời đi, chuông vào học reo lên.
Xong một tiết học, Lạc Tuyết mới phát hiện trong học bàn mình có một mảnh giấy nhớ nhỏ.
[Gặp mày ở chân cầu thang lầu hai]
Chẳng biết đây là gì, tên người gửi cũng không có, cô vứt nó vào thùng rác rồi đi ra ngoài. Nhìn xuống phía cửa sổ, bên dưới là đối diện cổng trường, hiện tại có rất nhiều người, nhưng hai bóng hình kia quá bắt mắt nên không nhận ra cũng khó.
Trịnh Lục Vũ đang ở dưới đó nói chuyện cùng người hôm trước mà Lạc Tuyết gặp trong bửa tiệc.
Tên gì ấy nhỉ?
À, là Nhu Nhi!
Do ở xa nên không nghe được hai người nói cái gì, nhưng mà nhìn tự khẩu hình miệng và hành động thì có thể đoán được đại khái.
(Em có mang hợp cơm tình yêu đến cho anh nè, là em tự làm đó, anh nhìn đi tay em bị cắt trúng bị thương rồi,cực khổ lắm đó, anh nhận đi!)
(Không cần cô nhọc lòng)
(Anh không nhận sao? Người ta thật thương tâm, em đã mất cả buổi sáng để làm nó! Dù gì anh cũng hãy nhận cho em vui đi được không?)
(Tôi ăn rồi, lòng tốt của cô, tôi sẽ nhận, nhưng cái này, thật xin lỗi tôi không nhận được)
Sau đó cô gái kia bắt đầu dụi mắt rồi khóc, trong vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-moi-dien-xuat/2982937/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.