Sau một hồi đàm phán, bọn họ cũng chịu bình tĩnh lại.
"Vậy trước tiên chúng ta dọn mấy thứ chắn đường ở đây đi"
Một cô gái của đội Thương Vũ lên tiếng.
"Hết chỗ này cũng rất nhiều đó, nếu làm với tốc độ nhanh nhất cũng mất vài tiếng đồng hồ, như vậy thì trời tối mất rồi!"
"Tôi nghĩ chúng ta nên tìm trước một chỗ để ngủ lại qua đêm trước đã!"
Mọi người nghĩ đây cũng là một ý không tệ, chỉ có mỗi tên Thương Vũ là không chịu, sau đó quay sang nói bằng giọng ra lệnh.
"Nè An Tịch, cô qua đây dùng cái dị năng gì đó của cô dọn hết đống đồ này đi!"
Lạc Tuyết nhìn cậu ta bằng ánh mắt khinh bỉ.
"Muốn thì cậu cũng có thể tìm đại một con zombie khác cắn mình để có dị năng giống tôi cũng được, tôi không thích người khác ra lệnh cho mình, tôi cũng sẽ không giúp cậu!"
"Cô!..."
"Thôi mà đừng cãi nữa, dù sao cũng vừa mới cãi nhau xong, trước hết giải quyết chuyện trước mắt đã!" Chức Thiên chạy lên can ngăn, thuận tiện nhìn sang Lạc Tuyết bằng ánh mắt mất mát.
Lạc Tuyết nhìn ánh mắt đó cũng không biết biểu đạt như nào, dù sao thì, An Tịch thật đã chết rồi.
Cô cũng không có nghĩa vụ phải chơi trò yêu đương với người ta.
Đến tối, mọi người tụ lại với nhau thảo luận về vấn đề đi đường cùng lương thực gì gì đó, chỉ có hai người Lạc Tuyết cùng Trắc Uy Phong là không ở đó.
Trắc Uy Phong ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-moi-dien-xuat/2982855/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.