Lúc này đám người đang theo định vị trên máy đi theo đến địa điểm của Lạc Tuyết đang ở.
Sau khi cách một đoạn nữa đột nhiên bọn họ cảm nhận được một trận rung chuyển sau đó là tiếng gào thét của xác sống. Âm thanh lớn đến chấn động dường như toàn bộ xác sống ở khu vực đó đều bị kích thích đến đỏ mắt.
Bọn họ dừng lại, nấp ở một nơi kín đáo để không bị phát hiện.
Họ thầm cầu mong là An Tịch vẫn đang bình yên vô sự.
Sau vài phút, họ cảm nhận được trong không khí có chút thay đổi.
Rồi sau đó là một phút, hai phút...
Đội trưởng nhận được một cuộc gọi từ bộ đàm, giọng nói quen thuộc và bình tỉnh của cô vang lên trong không gian yên tỉnh. Dường như chấn động lúc nãy chỉ là ảo giác của họ, một lượng lớn xác sống gào thét, bây giờ lại không còn động tỉnh gì nữa.
/Giải quyết xong rồi, các người vào đi/
...
Mọi người nhìn nhau, quyết định đi vào trong.
Hình như bên trong đã trải qua một việc gì đó tất cả mọi thứ sạch sẻ đến quái lạ, như vừa có một cơn lốc quét qua cuốn đi tất cả.
Khi bọn họ vào trong liền quan sát khắp nơi tìm điểm đánh dấu, thế nhưng đã 15p rồi mà họ chẳng thấy thứ gì giống như cô mô tả cả.
"Rốt cuộc cái hình mặt trời mà cô ta nói đang nằm ở đâu vậy chứ, khu này rộng như vậy tìm mãi cũng chả thấy?"
Ngay lúc mọi người định bỏ cuộc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-moi-dien-xuat/2982830/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.