Như Hoan nhìn người phía bên trong bức tường laser.
Bàn tay đã nhuốm đầy máu, mơ hồ có thể nhìn phần thịt lôk ra bên trong, máu theo chiều dọc mà chảy xuống đất tạo thành một vũng nhỏ.
Ả nhìn người bên trong hơi thở dần yếu đi rồi không còn động tác hô hấp nữa, ả chết lặng đứng tại chổ nhìn tình cảnh trước mắt mình mà không tin được.
"Dương Lâm sư huynh chết rồi..."
Ả đứng im tại chỗ cho tới khi Lạc Tuyết mở ra bức tường laser lần nữa, rồi một đường đưa Dương Lâm đi ả vẫn đứng đó, một động tác cũng không có.
Mọi người nhìn người trên tay Lạc Tuyết bế đến.
"Đây là..."
"Cậu ấy bị sao vậy??"
"Sao lại ra nông nổi này!!"
"Mau mau đưa vào, đưa cậu ấy vào mau cứu người!!!!"
Những câu nói dồn dập vang lên, lo lắng, sợ hãi, hoãng hốt.
Lạc Tuyết chỉ bình tĩnh thốt ra một câu.
"Không cần đâu, huynh ấy đã ngừng thở rồi"
Mọi người:"..."
Có người không tin nói.
"Không thể nào, bây giờ không phải là thời điểm để muội còn đùa như vậy, không vui đâu!"
Lạc Tuyết chỉ lạnh lùng đặt Dương Lâm nằm trên đất nói.
"Mọi người không tin thì cứ kiểm tra hơi thở và mạch đập của huynh ấy đi"
Có người vẫn cố chấp lên thử hơi thở, ngón tay đặt lên mũi Dương Lâm thử.
Không có hơi thở...
Mọi người chết lặng, bình thường Dương Lâm cũng rất ôn hòa dễ gần với người xung quanh, cũng rất hay giúp đỡ người xung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-moi-dien-xuat/2982659/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.