Như Hoan hoảng hốt muốn giật lại vòng tay nhưng vô ích.
Ả chỉ có thể quơ quào tay trong không khí biểu hiện muốn biện minh cho mình.
"Không... không, không phải ta... là là cô ta là cô ta, cô ta chạm vào ta nên mới như vậy"
Thấy giải thích cũng không có tác dụng ả bắt đầu cầu cứu, ả nhào về phía sư phụ của mình nói.
"Sư phụ, sư phụ cứu con, không phải con con bị oan, sư phụ!"
Sư phụ ả chỉ trầm mặt nhìn ả mày dần nheo lại.
"Làm sao cứu, chuyện đã rành rành ra đó ngươi biện minh cũng vô ích thôi, mau giơ tay chịu trói còn có thể giảm nhẹ tội"
Ả đứng hình, không một ai tin ả, mà vốn chính là ả làm, đến ả cũng không tin được bản thân làm sao họ tin tưởng được. Vốn bình thường ả đã hống hách cũng không coi ai ở đây ra cái thá gì, liền bị nhiều người ghét, bên ngoài miệng lúc nào cũng nịnh nọt nhưng sau lưng chính là khinh bỉ vô cùng.
Bây giờ có cơ hội tại sao không lật mặt.
Mọi người cùng nhau bao vây ả lại, định bắt ả theo luật mà trị.
Luật lệ ở đây chính là có ba loại, nếu đệ tử phạm lỗi nhẹ thì sẽ bị cấm túc phạt quỳ một tuần không được ăn, vốn người tu đạo cũng không cần ăn gì, còn lọai hai chính là đệ tử phạm lỗi nặng nhưng vẫn trong mức chấp nhận được sẽ bị đưa đến Linh Trì chịu phạt, nghe nói Linh Trì rất đang sợ người đi ra từ đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-moi-dien-xuat/2982654/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.